Phụ nữ trong xã hội Ả rập Xê út
Phụ nữ trong xã hội Ả rập Xê út
Tại sao giới truyền thông lại câm nín như vậy? Nếu có một quốc gia nào tồi tệ nhất trên thế giới và cần phải thay đổi lãnh đạo thì đó chẳng nước nào khác ngoài Ả Rập Saudi. Nhưng sao không có chuyện gì xảy ra vậy?

Chế độ độc tài hà khắc nhất thế giới

Không có đất nước nào trên thế giới này tàn bạo, tàn nhẫn và độc tài hơn Ả Rập Saudi. Dân chủ là điều cấm kỵ. Hiến pháp không cho người dân thứ quyền gì. Phụ nữ bị đàn áp tới mức tối đa.

Đảng phái chính trị và bầu cử bị cấm hoàn toàn. Vua tự chỉ định chính phủ và các bộ trưởng. Lãnh đạo địa phương cũng là người trong hoàng tộc.

Truyền thông nằm hoàn toàn trong tay của vua. Đa số các trang web trên thế giới đều bị chặn. Ngoài đạo Hồi tất cả các đạo khác bị cấm. Bất cứ ai than vãn sẽ bị bắt và bỏ tù. Tụ tập công khai và biểu tình bị cấm.

Thu nhập của đất nước này từ dầu mỏ, vào khoảng 400 tỷ USD mỗi năm và hầu hết chảy vào túi của hoàng tộc. Họ sống trong lâu đài trát vàng và sở hữu bất động sản trên khắp thế giới.

Mức thu nhập bình quân đầu người ở Ả Rập Saudi thấp so với nhiều nước trong khu vực. Tỉ lệ thất nghiệp rất cao, đặc biệt trong giới trẻ và phụ nữ.

Người lao động nước ngoài chiếm tỉ lệ lớn ở Ả Rập Saudi. Họ có rất ít quyền lợi gì và có nhiều trường hợp bị cư xử như là nô lệ.

Tôn giáo của đất nước này rất cực đoan, theo đạo Hồi phái Sunni. Thiểu số người Shiite bị hầu như cách ly với bên ngoài và bị truy sát. Chính vì thế rạn nứt xã hội tại Ả Rập Saudi vô cùng lớn.

Nhân quyền ở Ả Rập Saudi là một thứ không ai biết tới. Hệ thống hành pháp và tư pháp tại đây rất man rợ. Tra tấn, đánh đập công khai và tử hình công khai là việc hàng ngày.

Gia đình hoàng gia Ả Rập Saudi là đầu mối chính cung cấp chiến binh cho các tổ chức khủng bố đạo Hồi trên toàn thế giới, đặc biệt mới đây cho Lybia và hiện giờ cho Syria.

Tình báo Ả Rập Saudi cũng bị tình nghi góp phần tài trợ cho 11/9. 15 trên tổng số 19 thủ phạm hôm đó mang quốc tịch Ả Rập Saudi. Nhưng cho tới nay chưa có bất cứ ai điều tra về sự liên can của Ả Rập Saudi tới vụ 11/9, chính quyền Mĩ thời đó là ông Bush cũng ngăn cản hoàn toàn các cuộc điều tra có liên quan tới Ả Rập Saudi.

Đọc tới đây chắc hẳn nhiều bạn sẽ tự hỏi, tại sao phương Tây lại ủng hộ chế độ bất nhân này như vậy? Tại sao Mĩ và phương Tây lại chuyển cho họ lắm vũ khí như vậy?

Thưa, nếu không phải là tiền thì vì cái gì? Năm 2010, hợp đồng mua vũ khí từ Mĩ từ Ả Rập Saudi trị giá 60 tỷ USD, lớn chưa từng có trong lịch sử. Thêm vào đó là mua vũ khí từ các nước châu Âu.

Nhưng tại sao giới truyền thông lại câm nín như vậy? Nếu có một quốc gia nào tồi tệ nhất trên thế giới và cần phải thay đổi lãnh đạo thì đó chẳng nước nào khác ngoài Ả Rập Saudi. Nhưng sao không có chuyện gì xảy ra vậy?

Tại sao Israel và Mĩ lại thân với hoàng tộc Ả Rập Saudi như vậy? Tại sao họ lại cho phép không quân bay qua không phận của họ để thả bom xuống Iraq và tại sao ở đó lại có căn cứ quân sự lớn nhất của Mĩ?

Dầu mỏ và USD

Giữa Mĩ và Ả Rập Saudi có một thỏa thuận kéo dài 70 năm liên quan tới dầu mỏ và USD. Nội dung của nó: Mĩ sẽ giúp hoàng tộc nắm quyền đất nước, chừng nào Ả Rập Saudi chỉ chấp nhận việc thanh toán dầu mỏ của họ với OPEC bằng đồng USD!

Ngoài ra, Ả Rập Saudi sẽ dùng tiền USD bán dầu mỏ, mua vũ khí, công trái và các hệ thống công nghiệp của Mĩ. Washington chỉ quan tâm tới dầu mỏ và đặc biệt là dầu mỏ miễn phí. Số phận đại bộ phận người dân Ả Rập Saudi thì Washington coi như cỏ rác!

Tháng 10/2001, bộ trưởng ngoại giao Mĩ khi ấy, ông James Baker chẳng từng nói, Washington luôn sẵn sàng vì an ninh quốc gia mà đứng ra đáp trả bất kể cuộc chiến nào chống lại Ả Rập Saudi và các nước có nhiều dầu mỏ trong vùng. Bản chất chuyên chế và độc tài của chính quyền hoàng tộc nơi này là bản chất tự nhiên chẳng có gì sai sót chừng nào họ bảo đảm được việc cung cấp dầu mỏ cho Mĩ và chấp thuận vai trò bá chủ thế giới của đồng USD.

Qua đây chúng ta thấy việc chính quyền phương tây và Mĩ khẳng định rằng họ chỉ quan tâm tới dân chủ và nhân quyền tại các nước khác là một điều dối trá. Tất cả những gì mà Obama, Cameron,.... nói ra chỉ là lừa đảo. Cuộc sống của người dân ở những xứ đó đối với họ chỉ là cỏ rác. Tất cả chỉ vì chiến lược toàn cầu của họ và mối quan tâm về lợi nhuận.

Như bà Clinton chẳng hạn, thường xuyên có mặt ở đó, nhưng có bao giờ lên tiếng một lần và chỉ một lần duy nhất về những người phụ nữ bị áp bức bất công nơi đó? Vậy thì xin đừng mở miệng là châm chọc phụ nữ tại Iran. Trong khi đó tại Ả Rập Saudi thì phụ nữ tới lái xe còn không được phép học.

Trong khi đó tại Iran phụ nữ có quyền lựa chọn nghề nghiệp cho mình và thực sự tất cả các nghề, kể cả lái xe buýt, thậm chí cả lái xe đua. 70% những người đang học đại học là phụ nữ. Tuy nhiên qua cách phù phép của giới truyền thông đưa ra so sánh giữa phụ nữ tại Iran và Ả Rập Saudi là một điều nhục nhã.

Có một sự thật rằng, kẻ độc tài nào chấp nhận cuộc chơi và biết nghe lời thì họ được phép làm tất cả mọi việc. Đàn áp dân chúng, cướp đi quyền căn bản của con người, nhưng họ vẫn có tất cả và chẳng hề bị tẩy chay. Ai không chấp nhận luật chơi khi qua cỗ máy truyền thông phương tây sẽ bị biến thành "quỉ dữ", cho rằng là mối đe dọa với sự tồn vong của Israel, có vũ khí hủy diệt hoặc thậm chí là "ngịch ngợm" bom nguyên tử.

Một bài quen thuộc sau đó là sẽ bị cấm vận, đồng thời đưa đám quân khủng bố vào để phá hoại, ám sát đánh bom nhằm gây bất ổn. Rồi sau đó kích động quần chúng và tổ chức những đội quân nổi dậy. Nếu những kế hoạch trên không thành thì họ sẽ trực tiếp đưa quân đội, máy bay tới đè bẹp xong rồi tuyên bố đã làm xong công tác nhân đạo, dẹp bỏ được độc tài và đưa được dân chủ về với người dân, ví dụ như Iraq, Libya, Syria và Iran.