traffic
Tắc nghẽn giao thông còn đem đến nhiều tác hại hơn ta tưởng.

Tắc nghẽn giao thông luôn là nỗi ám ảnh với mỗi người, đặc biệt là trên các đường cao tốc. Đoàn người kẹt cứng trải dài giống như một đại dương vô tận. Bạn đi vào đoạn đường tắc với hi vọng trong chớp mắt có thể hiện ra ở một nơi khác trong thành phố, tuy nhiên điều kỳ diệu đấy chẳng bao giờ xảy ra. Thời gian và không gian như lắng đọng lại, còn bạn chỉ muốn gào thét và đập tung mọi thứ.

Theo một nghiên cứu mới đây, nếu bạn ở gần khu vực mà giao thông tắc nghẽn thường xuyên và trong một thời gian dài, điều này thật sự có những tác động tiêu cực đến não bộ của bạn. Đây là nghiên cứu được tài trợ bởi Bộ Y tế Canada, công bố trong tháng này trên tuần san y khoa Lancet. Nghiên cứu theo dõi sức khỏe thần kinh của hai cộng đồng lớn sống ở Ontario, bao gồm hàng triệu người trưởng thành. Nó chỉ ra rằng những người sống gần nhất bên cạnh các con đường cao tốc "đông đúc" sẽ dễ bị mắc chứng mất trí nhớ, một triệu chứng của thoái hóa thần kinh không hồi phục.

Cụ thể, nghiên cứu cho thấy cứ 1 trong 10 trường hợp mất trí nhớ có thể là do tiếp xúc quá nhiều với giao thông tắc nghẽn. Đây cũng là nghiên cứu bổ sung cho một nghiên cứu trước đó chỉ ra rằng việc sống gần các con đường - cùng với tác động của ô nhiễm không khí có thể liên quan đến "các tác động âm thầm trong lão hóa cấu trúc não bộ".

Nghiên cứu của Bộ Y tế Canada theo dõi tất cả những người trưởng thành từ 20 - 85 tuổi sống ở Ontario, một khu vực có dân số khoảng 6,6 triệu người. Nó sử dụng các mã bưu chính để xác định những người ở gần đường và hồ sơ sức khỏe của họ để xác định tỷ lệ mắc bệnh mất trí nhớ, bệnh Parkinson hay chứng đa xơ cứng. Không có sự liên hệ nào được tìm thấy giữa hai chứng bệnh phía sau và những người sống gần khu vực giao thông.

Tuy nhiên, nguy cơ bị mất trí nhớ, đã thay đổi tỷ lệ mắc phải đối với những con đường có mật độ giao thông cao. Những người sống trong vòng 50 m quanh một con phố đông đúc có nhiều hơn 7% tỷ lệ bị mắc bệnh mất trí nhớ. Nếu sống trong khoảng từ 50 - 100 m, tỷ lệ nằm giảm xuống còn 4% và trong khoảng từ 100 - 200 m thì tỷ lệ cao hơn chỉ còn 2%. Ở khoảng cách lớn hơn nữa thì tỷ lệ gần như không có gì khác biệt.

Bằng việc kiểm soát hai nguồn gây ô nhiễm không khí là nitro dioxide và những hạt bụi siêu nhỏ, các nhà nghiên cứu đã có thể phủ nhận một số nhưng không phải tất cả các nguy cơ gia tăng. Điều này cho thấy khả năng bị mất trí nhớ tăng lên do sự kết hợp của nhiều yếu tố, có thể bao gồm cả mức độ tiếng ồn tăng lên quanh khu vực giao thông đông đúc.

Nghiên cứu cũng kiểm soát một vài yếu tố phức tạp khác như tình trạng kinh tế xã hội, trình độ học vấn, BMI, hút thuốc, nhưng đây chỉ là quan sát ở nơi mà các biến liên quan với nhau không được trực tiếp kiểm soát bởi các nhà nghiên cứu. Vì vậy mà chưa thể kết luận chính xác những yếu tố này góp phần làm tăng tỷ lệ mất trí nhớ. Tuy nhiên, với những điều kiện kể trên, thật khó để tưởng tượng rằng thủ phạm là một yếu tố nào khác.

Vậy, những gì chúng ta đang đối mặt thật sự là một mối quan ngại về sức khỏe cộng đồng. Trong một bài bình luận trên Lancet, Lilian Calderón-Garcidueñas, một nhà nghiên cứu tại Đại học Montana nghiên cứu những tác động đến thần kinh của ô nhiễm không khí, cung cấp kết luận này: "có thể thấy chứng mất trí nhớ liên quan chủ yếu đến các vấn đề đô thị hơn là nông thôn, mở ra một mối quan tâm đến sức khỏe toàn cầu cho hàng triệu người... Các tác động đến sức khỏe của những người sống gần đường xá có mật độ giao thông cao khác nhau đáng kể với những người sống ở xa...".

"Chúng ta phải thực hiện các biện pháp phòng ngừa ngay lúc này, chứ không phải các phản ứng mất hàng thập kỷ tính từ bây giờ".