Liệu chúng ta có trở thành loài lợn nếu coi mại dâm là một nghề ?
Từ cổ chí kim, trong xã hội có nhiều thứ rối loạn như loạn thị trường, loạn chinh trị, loạn giặc giã, loạn tâm thần, loạn luân thường, loạn giao thông .v.v... Nhưng trong tất cả những thứ loạn ấy thì "LOẠN ÂM DƯƠNG" là loạn nguy hiểm nhất, có sức tàn phá rộng nhất và tác hại lâu dài nhất. Nhân việc một số người, trong đó có cả các đại biểu nhân dân đề cập đến chuyện có nên hay không nên công nhận mại dâm là một nghề cũng như khá nhiều ý kiến tranh luận, chúng ta cần xét tận gốc vấn đề.
1- Nguồn gốc của tình dục và khoái lạc.Một số người khi nói đến tình dục là nói đến khoái lạc, coi nó là mục đích tự thân của tình dục. Đây là một quan niệm cực kỳ sai lầm. Toàn bộ các nhà khoa học, đặc biệt là các nhà sinh vật học và tình dục học trên thế giới này cũng như đa số loài người coi mục đích căn bản nhất của hoạt động tình dục (hay hoạt động tính giao) là để duy trì nòi giống. Đối với giới động vật có phân chia giới tính, từ con tôm, con cua, con cá cho đến gà, vịt, chim, chóc, đến chó, mèo, bò, lợn, cho đến vượn, khỉ, đười ươi... và cho đến con người đều coi sinh sản và duy trì nòi giống là mục đích căn bản nhất của tình dục. Mỗi loài đều có cách quan hệ tình dục của riêng loài đó.
Còn khoái lạc chỉ là hiệu ứng thứ phát của tình dục. Nó sản sinh ra trong quá trình quan hệ tình dục. Và mỗi loài cũng có cảm giác khoái lạc riêng của loài đó nhưng chúng không ý thức được điều đó, trừ con người. Con người, trong quá trình trưởng thành từ vượn thành người đã dần dần ý thức được sự khoái lạc thông qua quan hệ tình dục và là động vật duy nhất trên trái đất có ý thức cao về khoái lạc tình dục.
Tuy nhiên, dù có biện bạch kiểu gì đi nữa thì mục đích khóa lạc không thể và không bao giờ là mục đích tối thượng của quan hệ tình dục. Bởi mục đích sinh sản là mục đích tối cao của hành vi quan hệ tình dục và quan hệ tình dục sinh ra khóa lạc chứ không phải điều ngược lại. Đảo lộn điều này chính là nguyên nhân đầu tiên và cơ bản của sự "LOẠN ÂM DƯƠNG".
Khoái lạc trong quan hệ tình dục về bản chất cũng là một phản xạ thần kinh không khác mấy so với cảm giác khoái lạc khi dùng các chất kích thích như alcohol, opium, heroin, cocain .v.v... Về bản chất, cảm giác khoái lạc được điều khiển bằng tuyến yên trong não bộ ở vùng dưới đồi thị. Trong quá trình phát triển tự nhiên của con người đến tuổi dậy thì, tuyến yên sẽ tiết ra các hocmon giới tính, chủ yếu là Eustrogen và Testosteron, hai loại hocmon này chi phối phản xạ tính giao của con người kể từ tuổi dậy thì và đó là phản xạ không điều kiện.
Vì con người là loài duy nhất tự ý thức được đầy đủ nhất về bản thân nên qua nhiều lần quan hệ tình dục (ở đây không đề cập đến khía cạnh đạo đức - pháp lý) sẽ làm cho phản xạ không có điều kiện về tình dục trở thành phản xạ có điều kiện. Khi đó, không cần đến chu kỳ động dục là phản xạ không điều kiện (thông thường ở người nữ là 28 ngày, ngắn thì 25 ngày, dài thì 33 ngày) mà chỉ cần những kích thích có liên quan đến bộ phận sinh dục qua thị giác, thính giác, khứu giác hoặc xúc giác là ham muốn tình dục có thể xuất hiện ở cả nam và nữ.
Từ đây, có thể kết luận rằng phản xạ ham muốn tình dục của con người trước hết xuất phát từ mục đích tự thân là sinh sản và duy trì nòi giống. Còn ham muốn khoái lạc chỉ là vấn đề thứ phát, là phản xạ phái sinh do được lặp đi lặp lại nhiều lần mà thành.
2- Tình yêu là phát kiến của con người trong lĩnh vực tình dục.Không ai biết hoặc chứng minh được rằng con người có tình yêu từ bao giờ. Tuy nhiên, tác động của nó đến đời sống xã hội của loài người không khác mấy so với việc con người phát minh ra lửa để có thể ăn chín uống sôi, phát minh ra bánh xe và để di chuyển, phát minh ra chữ viết để có thêm ngôn ngữ thứ hai .v.v... Đây là điều làm cho con người, trong vấn đề tình dục của mình khác với tất cả các loài động vật khác. Tình yêu không có quy luật nhất định và chỉ có con người mới có nó.
Đối với CON NGƯỜI thì tình yêu khác giới là tiền đề của tình dục. Mặc dù tình yêu bắt đầu từ sự hấp dẫn nhưng không phải là sự hấp dẫn có tính bản năng như các loài vật mà là sự hấp dẫn được ý thức, được điều khiển không chỉ bởi các hocmon tình dục được tiết ra từ tuyến yên và các tuyến sinh dục mà còn được điều khiển bởi hai bán cầu đại não. Vì thế mà trong hầu hết các trường hợp bị kích thích tinh dục thì chỉ có CON NGƯỜI mới có thể quyết định việc có quan hệ tình dục hay không.
Nhiều người cho rằng chính pháp lý giải quyết vấn đề một vợ một chồng nhưng xin thưa rằng không phải vậy. Quá trình loài người tiến tới hôn nhân một vợ một chồng phải trả giá bằng vô số sinh mạng của nhiều thế hệ bởi nhiều lý do. Nhưng quan trọng nhất là sự thoái hóa nòi giống. Không chỉ hôn nhân trong vòng dưới 5 thế hệ mà chỉ cần quan hệ tình dục có sinh sản trong vòng dưới 5 thế hệ cũng đã đủ làm phát sinh sự suy thoái giống nòi. Cũng như vậy, sự quan hệ tình dục bừa bãi của loài người có nguồn gốc từ bản năng của loài thú khi mở rộng số lượng bầy đàn mà không hề biết đến những hiểm họa của nó.
Lịch sử tình dục của loài người đã tiến rất xa từ quan hệ quần hôn đến quan hệ đa thê/đa phu, đến quan hệ đối ngẫu, cho đến quan hệ một vợ một chồng iện nay. Đây là sự tiến bộ và trở thành quy luật phát triển có tính sinh học tự nhiên của xã hội loài người chứ không phải có nguồn gốc từ pháp lý - đạo đức. Pháp lý - đạo đức chỉ là sự phản ánh quy luật đó bằng nhận thức của con người.
Thế nên, những ai quá nhấn mạnh bản năng gốc, đem bản năng gốc của động vật để áp dụng triệt để cho lĩnh vực tình dục của con người đều là sai lầm. Ngược lại, quá nhấn mạnh vấn đè nhận thức xã hội của con người cũng đều là sai lầm.
Bởi mỗi chúng ta đều có hai thành tố mâu thuẫn với nhau, đấu tranh với nhau trong mỗi con người chúng ta. Đó là "PHẦN CON" và "PHẦN NGƯỜI". Nhấn mạnh yếu tố khoái lạc trong vấn đề quan hệ tình dục của con người nhằm biện bạch cho việc hợp pháp hóa mại dâm là bỏ qua nhận thức của con người về tinh dục, là lấy bản năng thay cho ý chí, là làm cho "PHẦN NGƯỜI" suy thoái và làm cho "PHẦN CON" phát triển. Đó là hiện tượng "lại giống" trong vấn đề tình dục.3- Phân biệt mua/bán dâm và ngoại tình.Không ít người, đặc biệt là phụ nữ nhầm lẫn hai vấn đề này và coi chúng như một. Thực chất đây là hai vấn đề xã hội khác nhau mặc dù có cùng một nguồn gốc. Khi tình yêu chuyển thành hôn nhân thì tình yêu không còn là quan hệ quy nhất giữa hai người khác giới. Khi đã kết hôn thì tình yêu cũng chuyển thành trách nhiệm và nghĩa vụ, tong đó có trách nhiệm và nghĩa vụ về tình dục. Nhiều người đã tách bạch vấn đề nghĩa vụ và trách nhiệm về tình dục khỏi các nghĩa vụ và trách nhiệm khác như bảo vệ và phát triển gia đình, nuôi dạy con cái, hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau giữa hai vợ chồng trong gia đình, họ hàng và xã hội. Đó là một quan niệm sai lầm và sai lầm ấy dẫn đến cái mà người ta gọi là ngoại tình.
Thực chất ngoại tình là tình yêu ngoài quan hệ đối ngẫu. Xét về pháp lý nó là tình yêu ngoài hôn nhân. Xét về tâm lý nó là tình yêu của một trong hai người với người thứ ba. Cả hai dạng ngoại tình này xét về bản chất đều xuất phát từ nguyên nhân tâm lý tình cảm chứ không phải từ nguyên nhân lợi ích vật chất. Vì thế, ngoại tình khác với mua/bán dâm ở chính mục đích của chúng.
Trên thực tế cũng có những vụ mua/bán dâm núp dưới vỏ bọc ngoại tình. Trong xã hội hiện nay, người ta thường mô tả những người đàn ông "dại gái". Thực tế là anh ta mua dâm nhưng đối tác bán dâm lại ngụy trang vụ mua bán ấy bằng một thứ "giả tình yêu". Đây chính là điều dễ gây nhầm lẫn. Cho dù hiện nay, tệ nạn "mại dâm nam" và hiện tượng "đồng tính luyến ái" phát triển thì bản chất của "ngoại tình" và "mua/bán dâm" cũng không thay đổi bởi mục đích của những người thực hiện những hành vi đó vẫn không thay đổi. Một bên là đem tiền bạc đổi lấy khoái cảm tình dục, một bên là nguyên nhân tâm lý-tình cảm.
4- Sự lệch lạc nhận thức trong vấn đề tình dục.Nhiều người lầm tưởng rằng chỉ có xã hội Mỹ và phương Tây mới có những lệch lạc về tình dục, còn xã hội phương thì không. Thực chất không phải như vậy. Xã hội nào, dù là phương Tây hay phương Đông cũng đều trải qua sự phát triển từ thấp đến cao theo quá trình phát triển của nhận thức của con người. Vấn đề tình dục cũng không phải là ngoại lệ. Thực tế cho thấy những xã hội phát triển cao về đạo đức, nhân cách là những xã hội sớm kiểm soát được hoạt động tình dục.
Chỉ mới vài thế kỷ trước đây, chúng ta có thể thấy bán dâm trở thành một nghề phổ biến ở cả phương Đông và phương Tây mà nguồn cung chủ yếu là nữ giới, còn nhu cầu thì thuộc về nam giới. Sở dĩ có hiện tượng này là do các xã hội ấy duy trì chế độ phụ quyền đa thê. Cho đến nay, một số quốc gia Hồi giáo vẫn duy trì chế độ này.
Nhiều người cho rằng chính chế độ một vợ một chồng gây ra tình trạng mại dâm. Những người này cho rằng có cầu thì có cung như một quy luật phổ biến của thị trường. Nhưng những người có quan điểm như vậy đã khập khiễng khi đem quy luật thị trường áp đặt cho vấn đề tình yêu và tình dục.
Bản chất của sự khoái lạc trong tình dục ở người không chỉ là sự bùng nổ, thăng hoa của cảm xúc ở một phía mà phải luôn có sự thống nhất từ hai phía. Đơn giản là giữa "ÂM" VÀ "DƯƠNG". Thiếu sự đối ngẫu này, giá trị của quan hệ tình dục cũng như giá trị của khoái lạc giảm đi một nửa, thậm chí là dưới một nửa.
Khi xem các phim tình dục ở cả phương Tây và phương Đông, nhiều người lầm tưởng rằng cả hai bên đều đạt được khoái cảm tình dục. Nhưng thực chất, may lắm thì có những clip quay kiểu amteur được sự đồng ý tự nguyện của cả hai bên mới phản ảnh đúng hoặc gần đúng điều đó. Phần đa còn lại là những sản phẩm dàn dựng. Những người tỉnh táo và tinh ý, không hoặc ít bị kích thích khi quan sát những cảnh đó đều biết được điều này. Nhưng cũng có không ít người chịu sự kích thích của hình ảnh đó và rơi vào trạng thái u mê, tưởng tượng ra chính mình đang làm điều đó. Chính hiệu ứng này là cho không ít người "nghiện tình dục" như nghiện ma túy vậy.
Quay trở lại vấn đề nguồn gốc của khoái lạc tình dục, nhiều người cho rằng bỏ tiền ra mua khoái lạc tình dục là được hưởng trọn vẹn cảm giác đó. Nhưng có nhiều người nhìn thấy bản chất của nó đã cho rằng không phải như vậy. Một người bạn tôi đã tâm sự rằng: "Thực ra nó ngủ với mình, giao hợp với mình nhưng nó đâu có yêu thích gì mình ! Có khi xong xuôi, nhận tiền rồi là nó quay ra nói xấu mình, thậm chí chửi mình là khác". Và anh ta hoàn toàn đúng ! Bởi mục đích của quan hệ tính giao theo hình thức mua/bán dâm hoàn toàn khập khiễng và không bao giờ gặp nhau. Bởi bên mua thì tìm sự khoái lạc còn bên bán thì tìm tiền.
Vì thế, bản chất của một vụ mua/bán dâm không khác mấy so với một vụ cưỡng dâm bởi người bán không muốn quan hệ nhưng vẫn tỏ ra tự nguyện quan hệ tình dục vì được trả tiền. Đây là điều chưa từng được ghi trong bất kỳ luật lệ nào nhưng về khoa học tình dục thì không thể phủ nhận. Cả hai bên đều giả tạo trong quan hệ tính giao. Và chính sự giả tạo này gây ra nhiều hệ lụy về sức khỏe ngay cả khi hai bên không có bệnh tật gì.
Các nhà y học cổ truyền phương Đông đã chứng minh rằng quan hệ tính giao giả tạo không những không đem lại lợi ích cho sức khỏe và còn gây tác hại, thậm chí hủy hoại sức khỏe khi con người ta cố gắng tìm kiếm khoái cảm tình dục bằng mọi giá. Trong lịch sử, không ít vua chúa, vương tôn công tử đã từ giã cõi đời khi tuổi còn rất trẻ bởi thói quen quan hệ tình dục bừa bãi, vô độ.
Quan hệ tình dục từ chỗ đem lại khoái cảm cho con người trở thành thứ thuốc độc, một thứ không khác gì các chất hướng thần mặc dù chúng hiện hữu nhưng lại thể hiện bằng hình thức phi vật thể.Tạm kết: Vì thế, hỡi những nhà/lán/lều/chuồng/chòi này nọ đang cổ súy cho mua/bán dâm, hãy nhìn vào cả bản chất của vấn đề tình dục ở người cũng như xu thế cho của cả loài người mà nhìn nhận lại cho khách quan. Còn ở Việt Nam, những người ủng hộ việc hợp thức hóa mua/bán dâm thực ra chỉ vì chính bản thân mình. Họ chỉ nại ra quyền lợi của 75.000 người bán dâm nữ và 25.000 người bán dâm nam và thông qua đó tạo nên một trận "LOẠN ÂM DƯƠNG "chứ không hề vì quyền lợi của hơn 90 triệu người dân nam phụ lão ấu Việt Nam.
Họ đang vì sự ích kỷ của chính bản thân họ mà tạo ra mầm mống suy đồi pháp lý, suy thoái đạo đức, suy vong giống nòi đối với đất nước này, cho dân tộc này !
Nhận xét Độc giả
Bản tin Email