prostitution
© Reuters
Theo tôi, có 3 lý lẽ sau không nên hợp thức hóa nghề mại dâm ở VN:

1. Mọi người lấy lý do là các nước khác cho phép hành nghề mại dâm, họ quản lý được thì mình cũng làm được.

Đó là lý lẽ không thuyết phục. Không phải cái gì nước ngoài có thì mình cũng cố bắt chước theo. Chẳng hạn như Mỹ cho sở hữu súng, chẳng lẽ mình cũng bắt chước làm theo?

Chẳng hạn như Nhật Bản công nhận ngành giải trí người lớn là ngành công nghiệp thì mình cũng bắt bước mở ngành này?

Hay ở nhiều nước cho phép đàn ông lấy nhiều vợ thì mình cũng bắt chước làm như vậy?

Không! Không! Không phải lấy cái cớ người ta làm được thì mình cũng làm được. Phải tính đến nhiều yếu tố, trong đó có yếu tố văn hóa, con người, điều kiện xã hội, điều kiện lịch sử của mỗi vấn đề

Các phố đèn đỏ ở các nước khác gặp rất nhiều vấn đề trong quản lý hiện nay, mọi người nếu đọc báo tiếng Anh sẽ thấy họ nói những hậu quả và hệ lụy trong các phố đèn đỏ rất nhiều, để hiểu các nước đang rất đau đầu về hậu quả của nó.

Trong các chương trình xã hội ở các nước có nghề mại dâm, đặc biệt ở các nước phát triển, họ luôn tìm cách hạn chế sự phát triển ngành nghề này để ngày càng thu hẹp lại, hướng giáo dục con người tránh xa những ngành nghề như vậy.

2. Mọi người lấy lý do là mại dâm tồn tại từ xa xưa và nay vẫn tồn tại, không thể cấm triệt để nên thay vì cấm thì hãy công nhận.

Đó là một lý lẽ không có căn cứ. Lòng tham của con người thì lúc nào mà chả có. Từ tham ô, ăn cắp, cướp của, ăn trộm, làm hàng giả... tất cả đều có từ xa xưa cả thôi đấy.

Và có lẽ xã hội càng phát triển thì những hành vi xấu xa từ lòng tham của con người cũng chẳng bao giờ mất đi. Nhưng không lẽ vì không thể cấm cản và loại trừ được lòng tham thì chúng ta lại đi công nhận nó?

Không! Không! Không bao giờ các giá trị đạo đức của xã hội lại cho phép thừa nhận lòng tham thành một hành vi, hoạt động công khai cả"

Chúng ta không loại trừ triệt để được nhưng chúng ta cần có luật pháp để hạn chế và giáo dục.

Cũng như vậy, mại dâm là một hoạt động dựa vào sự khoái lạc của bản thân, kinh doanh trên thân xác của người phụ nữ, làm mất các giá trị đạo đức, gây nhiều hệ lụy cho gia đình và xã hội, nên chúng ta cần phải có luật cấm để hạn chế và mang tính giáo dục con người.

3. Mọi người lập luận rằng mại dâm có thể mang lại nguồn thu chính đáng vì người hành nghề mại dâm cũng phải "lao động".

Các hoạt động mại dâm trước đây lén lút, giờ thì được công nhận sẽ thúc đẩy du lịch và đóng góp ngân sách cho nhà nước.

Lý lẽ này không thuyết phục.

Các bạn thử nghĩ người buôn bán ma túy có phải đang "lao động" không, những người làm hàng giả có phải đang "lao động" không? Họ cũng làm việc cật lực cả ngày lẫn đêm ấy!

Hàng hóa giả nếu được bán trong các cửa hàng cũng phải đóng thuế như bao hàng hóa khác không, cũng đem lại ngân sách cho nhà nước đấy.

Hay việc sao chép, ăn cắp bản quyền giúp giảm giá thành sản phẩm để cho mọi người sử dụng cũng giúp ích cho xã hội? Vậy những việc làm như thế đó cũng nên được công nhận sao?

Không! Không! Không phải cái gì chỉ có đem lại lợi nhuận, về kinh tế, về ngân sách ngay trước mắt là chúng ta có thể khuyến khích ngay."

Chúng ta phải căn cứ cả về những hậu quả, hệ lụy của nghề mại dâm. Nếu chúng ta không làm rõ được những hệ lụy, những cái giá phải trả của ngành nghề này thì chúng ta không thể thừa nhận nó như là một ngành nghề chính danh, góp ích cho xã hội.

Một thực tế không thể phủ nhận là người hành nghề mại dâm phải đối mặt với: mất hết các mối quan hệ xã hội thông thường, nguy cơ bị nhiễm các loại bệnh xã hội rất cao, nguy cơ thất nghiệp khi qua độ tuổi sung mãn sinh lý, giáo dục con cái gặp nhiều khó khăn, tỉ lệ tội phạm, nạn buôn người luôn tăng theo ở các địa điểm có hành nghề mại dâm.

Nếu bạn làm cha mẹ, bạn sẽ nghĩ sao khi con bạn nói với bạn bè của nó "ba mẹ tớ làm nghề mại dâm", hoặc bạn sẽ nói gì khi con bạn nói "con không cần học đâu, sau này con làm nghề bán dâm"?

Hãy suy nghĩ kỹ các bạn ạ!