maduro campaña electoral 2018
© DWTổng thống Venezuela Nicolas Maduro
Hôm nay Venezuela sẽ bầu tổng thống, một sự kiện được đánh giá là quan trọng nhất kể từ khi ông Hugo Chavez qua đời. Theo một số cuộc khảo sát, ông Nicolas Maduro sẽ tái đắc cử với khoảng 52% số người ủng hộ và tiếp theo đó là cựu thống đốc bang Lara, ông Henri Falcón với 30%. Hai ứng cử viên khác theo đó chỉ được một số phiếu không đáng kể. Như vậy có thể nói đây là cuộc chạy đua giữa đương kim tổng thống Maduro và ông Henri Falcón. Tuy nhiên có thể các bạn thấy trong các bản tin trích dẫn từ nguồn báo chí phương tây như Mỹ, Đức, người ta ngoài việc tẩy chay bầu cử còn quên hẳn việc ông Maduro trước sau vẫn được rất nhiều tầng lớp ủng hộ, vì sao lại thế?

Bởi vì: Cấm vận là chính sách ngu xuẩn nhất để lật đổ một chính quyền!

Từ chính nước Đức, lịch sử cho thấy, chính đế quốc Pháp-Anh cùng các nước đồng minh đã ép nước Đức vào đường cùng và từ đó là sự lên ngôi của chủ nghĩa phát xít. Bên cạnh những gì chúng ta thấy cũng phải nhìn nhận rằng, lịch sử đã đúng một phần nào đó khi sự đồng thuận với chính phủ phát xít từ người dân Đức cao chưa từng có.

Về lý thuyết, chính sách cấm vận của nhiều nước lớn được cho là cách tốt nhất thúc đẩy người dân vùng lên lật đổ chính quyền. Thực tế cho thấy từ Việt Nam trong quá khứ tới Cuba, Irak, Lybia, bắc Triều Tiên và hiện tại là Syria, tất cả chỉ làm cho sự đồng thuận trong nước ngày càng cao. Hơn nữa sự ủng hộ với chính quyền như là một sự lựa chọn giữa một bên cứ cho là xấu và một bên kia là khốn nạn hơn người dân sẽ chẳng có nhiều lựa chọn. Cấm vận sẽ dẫn tới làm ăn buôn bán khó khăn và khiến cho nhiều người dân phải phụ thuộc hoàn toàn vào sự hỗ trợ từ chính quyền. Những cuộc viếng thăm, làm từ thiện, hỗ trợ người nghèo,... của bên chính quyền nước sở tại sẽ ngày càng nhiều người dân ủng hộ.

Với người dân Venezuela, chính sách đưa đất nước theo con đường của chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21 mà người ta gọi là "Chủ nghĩa Chavez" đã đưa hàng triệu người dân nghèo thoát khỏi cảnh bần cùng. Hàng triệu đứa trẻ được chăm sóc y tế tốt hơn, được đi học. Hàng triệu người dân mà trước đó nhiều thế hệ chỉ là cày thuê, cuốc mướn đã được làm chủ những mảnh đất riêng của mình khiến cho Chủ Nghĩa Chavez chỉ trong một thời gian ngắn đã được đại đa số người dân ủng hộ. Đó là thời điểm mà Venezuela vẫn là một trong 3 quốc gia quan trọng nhất với nước Mỹ về dầu mỏ.... Trái với việc các công ty Mỹ làm chủ trong vấn đề khai thác, vận chuyển về Mỹ, tất nhiên là với giá rẻ mạt. Chủ Nghĩa Chavez đã biến nước Mỹ trở thành một khách hàng như bao quốc gia khác, cũng phải mua, phải trả tiền và nó ngốn một nguồn lợi nhuận không nhỏ của các ông chủ Mỹ và đó là nguyên nhân chính nước Mỹ bao vây, cấm vận Venezuela.

Ông Maduro hôm nay sẽ tái đắc cử và ít nhất trong 2 thập niên tới sẽ chẳng có cuộc đảo chính nào thành công ở Venezuela. Trừ khi ông Maduro từ bỏ Chủ Nghĩa Chavez, bị khuất phục bởi ngoại bang, từ đó mất đi sự ủng hộ của quân đội và đó mới là điều khiến cho Venezuela trở lại vòng kiểm soát của nước Mỹ. Nhưng có lẽ điều đó sẽ khó xảy ra!

Bởi hàng trăm năm qua, người dân châu Mỹ La Tinh nói chung, Venezuela nói riêng, đã hưởng quá nhiều "ân huệ" từ nước Mỹ. Từ các cuộc đảo chính, tới các cuộc cách mạng "dân chủ hóa", chưa bao giờ, thực sự là chưa bao giờ tầng lớp đa số người dân ở đây được hưởng quyền làm người một cách đúng nghĩa. Sống trên một mảnh đất vốn được cho là chứa nhiều dầu mỏ nhất thế giới, xuất khẩu dầu mỏ trong tốp 3 nước vào một nước Mỹ giàu có nhất thế giới mà chẳng có ở đâu người dân lại khổ cực như ở Venezuela. Nước Mỹ và đồng minh càng cấm vận, sự đồng thuận sẽ càng cao hơn. Sự thiếu hụt từ "giấy vệ sinh" tới "băng vệ sinh" cho phụ nữ, tất cả chỉ là chiêu trò của truyền thông phương tây. Venezuela sẽ là một Cuba thứ hai!