Terrorist
Chủ nghĩa khủng bố có nhiều dạng và nhiều bộ mặt, nhưng khủng khiếp nhất là sự tàn bạo máu lạnh.

Chúng ta được yêu cầu tin rằng những kẻ khủng bố là những tên điên bệnh hoạn, chạy quanh với bom, súng máy và thắt lưng chất nổ. Đó là cách chúng ta được yêu cầu hình dung về chúng.

Nhiều kẻ để râu; hầu hết "trông giống người nước ngoài", không phải da trắng, không phải phương Tây. Nói tóm lại, chúng là những kẻ đánh vợ, cưỡng hiếp trẻ em, những kẻ phá hủy các bức tượng Hy Lạp và La Mã.

Trên thực tế, trong chiến tranh lạnh có một số "kẻ khủng bố" trông giống người da trắng - những kẻ cánh tả thuộc về một vài nhóm cách mạng, ở Italy và đâu đó của Đông Âu. Nhưng chỉ đến bây giờ chúng ta mới được biết rằng những hành động khủng bố được gán cho họ thực sự do Đế Quốc gây ra, bởi vài chính quyền cánh hữu Châu Âu và mật vụ. Bạn hãy nhớ, chính các quốc gia NATO đã làm nổ tung những con tàu trong đường hầm, hoặc đánh bom toàn bộ các nhà ga...


Điều đó "cần phải thực hiện" để làm mất uy tín của cánh tả, chỉ để đảm bảo rằng người dân sẽ không trở nên thiếu trách nhiệm mà bỏ phiếu cho những người cộng sản hoặc xã hội chủ nghĩa chân chính.

Cũng có vài phần tử "khủng bố" Mỹ Latin - phong trào cách mạng chiến đấu vì tự do và chống lại áp bức, chủ yếu là chống lại chủ nghĩa thực dân phương Tây. Họ phải bị bao vây, tiêu diệt và nếu họ nắm quyền thì phải bị lật đổ.

Nhưng khủng bố thực sự trở nên phổ biến ở phương Tây chỉ sau khi Liên Bang Soviet và khối Cộng Sản bị phá hủy thông qua hàng ngàn biện pháp kinh tế, quân sự và tuyên truyền, và phương Tây đột nhiên cảm thấy quá trống trải, quá cô đơn, chả có ai nữa để đánh nhau. Nó cảm thấy cần một cái gì đó để biện minh cho những hành động áp bức tàn bạo của mình ở Châu Phi, Trung Đông, Mỹ Latin và Châu Á.

Nó cần một kẻ thù "hùng mạnh" mới, thực sự "hùng mạnh", để biện minh cho ngân sách quân sự và tình báo trên trời. Việc đối mặt với vài trăm "quái vật" ở đâu đó trong rừng rậm xứ Colombia hay Bắc Ireland hoặc Corsia không còn đủ nữa. Cần có thứ gì đó thật sự lớn, thứ gì đó sánh ngang được với của "mối đe dọa đáng sợ" từ Soviet.

Ôi, tự nhiên nó thấy nhớ mối đe dọa thân thuộc ấy quá! Dĩ nhiên chỉ mối đe dọa thôi, không phải là nguy cơ của những lý tưởng bình đẳng và chủ nghĩa quốc tế...

Và thế là phương Tây gắn chủ nghĩa khủng bố với Hồi giáo, một trong những nền văn hóa vĩ đại nhất trên trái đất, với 1,6 tỷ tín đồ. Hồi giáo đủ lớn và hùng mạnh để khiến các bà nội trợ trung lưu ở vùng ngoại ô phương Tây sợ vỡ mật! Thêm vào đó, đằng nào nó cũng cần phải bị kiềm chế, bởi vì về cơ bản nó quá mang tính xã hội chủ nghĩa và quá ôn hòa.

Vào thời điểm đó trong lịch sử, tất cả các nhà lãnh đạo thế tục và xã hội chủ nghĩa vĩ đại của các nước Hồi giáo, (như Iran, Indonesia và Ai Cập), đều đã bị phương Tây lật đổ, di sản của họ bị đập nát hoặc đơn giản là bị cấm đoán.

Nhưng điều đó vẫn chưa đủ với phương Tây!

Để biến Hồi giáo thành một kẻ thù đáng giá, Đế Quốc trước hết phải cực đoan hóa và làm hư hỏng hàng sa số các phong trào và tổ chức Hồi giáo, sau đó tạo ra những loại mới, thường xuyên huấn luyện, vũ trang và tài trợ cho chúng, để chúng trông thực sự đủ đáng sợ.

Dĩ nhiên còn một lý do quan trọng khiến "chủ nghĩa khủng bố", đặc biệt là "chủ nghĩa khủng bố" Hồi giáo, là tối cần thiết cho sự sống còn của các học thuyết phương Tây, chủ nghĩa ngoại lệ và sự chuyên chế toàn cầu; nó biện minh cho sự siêu việt tuyệt đối về văn hóa và đạo đức của phương Tây.

Đây là cách nó hoạt động:

Trong nhiều thế kỷ, phương Tây đã hành động như một con quái vật khát máu. Bất chấp sự tuyên truyền tự họa được truyền thông phương Tây phổ biến khắp thế giới, ngày càng nhiều người nhận thấy rằng Đế Quốc đang cưỡng hiếp, giết hại và cướp bóc ở mọi nơi trên thế giới. Chỉ vài thập kỷ nữa, thế giới sẽ coi phương Tây là một thứ bệnh dịch chết chóc và độc hại. Kịch bản đó cần phải được ngăn chặn bằng mọi giá!

Vậy nên các nhà tư tưởng và tuyên truyền của Đế Quốc đã tạo ra một công thức sáng láng mới: Tạo ra điều gì đó có bề ngoài và hành xử thậm chí còn tồi tệ hơn chúng ta và sau đó chúng ta có thể rao giảng rằng chúng ta vẫn là nền văn hóa hợp lý và khoan dung nhất trên trái đất!

Hãy làm nó ngoạn mục hơn nữa: Hãy chiến đấu với chính tạo vật của chúng ta - hãy chiến đấu với nó dưới danh nghĩa tự do và dân chủ!

Đây là cách mà thế hệ, nòi giống "khủng bố" mới được sinh ra. Chúng đang sống! Chúng đang phát triển và sinh sôi rất tốt! Chúng đang nhân lên như những con kỳ giông của Capek.

***

Chủ nghĩa khủng bố phương Tây không thực sự được thảo luận, mặc dù những dạng cực đoan và bạo lực nhất của nó tàn phá thế giới không thương tiếc và đã có từ lâu, với hàng trăm triệu nạn nhân ở khắp nơi.

Ngay cả những binh đoàn lê dương và đấu sĩ của Đế Quốc, giống như Mujaheddin, Al-Qaida, hay ISIS cũng không bao giờ có thể đạt gần đến sự tàn bạo đã được thể hiện hết lần này đến lần khác bởi các ông chủ người Anh, người Pháp, người Bỉ, người Đức hay Hoa Kỳ của chúng. Dĩ nhiên chúng rất cố gắng để theo kịp các bậc tôn sư và thân sinh của chúng nhưng đơn giản là chúng không có khả năng bạo lực và tàn nhẫn như họ.

Cần phải có "văn hóa phương Tây" để có thể hành quyết 10 triệu người chỉ ở một vùng duy nhất, hầu như chỉ trong một lần!

***

Vậy chủ nghĩa khủng bố thật sự là gì và làm sao ISIS cùng những kẻ khác có thể đi theo sự dẫn dắt của nó? Người ta nói rằng ISIS chặt đầu các nạn nhân của chúng. Cũng khá tồi tệ đấy. Nhưng ai là thầy của chúng?

Trong nhiều thế kỷ, các đế quốc Châu Âu đã giết chóc, tra tấn, cưỡng hiếp và xẻ thịt người dân khắp các lục địa của thế giới. Những nước không trực tiếp làm điều đó đã "đầu tư" cho những cuộc viễn chinh thuộc địa, hoặc cử người tới tham gia các binh đoàn diệt chủng.

Vua Leopold II (vua nước Bỉ, cai trị từ 1865 - 1909) và đội quân của ông ta đã hành quyết khoảng 10 triệu người ở Tây và Trung Phi, ở nơi mà ngày nay được gọi là Congo. Ông ta đã săn đuổi người dân ở đó như săn thú hoang, cưỡng ép họ phải làm việc trong các đồn điền cao su. Nếu ông ta cho rằng họ đổ đầy két tiền của ông ta không đủ nhanh, ông ta không ngần ngại chặt tay họ, hoặc thiêu sống toàn bộ dân làng trong ngôi nhà của chính họ.

10 triệu nạn nhân đã biến mất. 10 triệu! Và điều đó không phải diễn ra trong quá khứ xa xôi gì, không phải trong "thời đại tăm tối", mà là trong thế kỷ 20, dưới sự cai trị của chế độ quân chủ lập hiến và tự xưng là dân chủ. Nó so sánh ra sao với chủ nghĩa khủng bố đang thống trị ở những khu vực mà ISIS chiếm đóng hiện nay? Bạn hãy thử so sánh các con số và mức độ tàn bạo xem!

Và Cộng Hòa Dân Chủ Congo kể từ năm 1995 đã lại mất đi 10 triệu mạng người trong một cơn điên loạn khủng bố, do những tay sai của phương Tây, Rwanda và Uganda gây ra (xem giới thiệu bộ phim "Rwanda Gambit" của tôi).

Người Đức đã thực hành diệt chủng ở Nam-Tây Phi, hiện nay là Namibia. Bộ tộc Herero đã bị hủy diệt, hay ít nhất là gần 90% bộ tộc. Đầu tiên, người dân bị đuổi khỏi đất đai và nhà của họ, bị đẩy vào sa mạc. Nếu họ sống sót, các cuộc viễn chinh thời tiền phát xít của người Đức sẽ tiếp tục, sử dụng đạn và các loại vũ khí hủy diệt hàng loạt khác. Các thí nghiệm y khoa trên con người đã được thực hiện, để chứng minh sự siêu việt của dân tộc Đức và chủng tộc da trắng.

Đó chỉ là những thường dân vô tội; những người chỉ có tội duy nhất là họ không có làn da trắng và sống ở trên vùng đất mà người Châu Âu xâm lược và đánh phá.

Taliban chưa bao giờ đạt đến gần được mức đó, thậm chí ISIS cũng không!

Cho đến ngày nay, chính quyền Namibia vẫn đang yêu cầu trả lại hàng sa số những cái đầu bị chặt từ người dân của họ; những cái đầu bị chặt và gửi đến đại học Freiburg cũng như một số bệnh viện ở Berlin cho các thí nghiệm y khoa.

Hãy thử tưởng tượng, ISIS chặt hàng ngàn cái đầu người Châu Âu để thực hiện các thí nghiệm y khoa nhằm mục đích chứng minh sự siêu việt của chủng tộc Arab. Thật hoàn toàn không thể tưởng tưởng được!

Người dân địa phương bị khủng bố ở hầu khắp các thuộc địa mà Châu Âu chiếm được, điều đã được tôi mô tả chi tiết trong cuốn sách dày 840 trang mới nhất của mình "Exposing Lies of the Empire".

Thế còn về người Anh và những nạn đói của họ, thứ mà họ đã dùng để kiểm soát dân số và làm công cụ hăm dọa ở Ấn Độ? Ở Bengal, chỉ riêng năm 1943 có ít nhất 5 triệu người chết, 5,5 triệu người vào năm 1876-78, 5 triệu người vào năm 1896-97, đó chỉ là một số ít những hành động khủng bố của đế quốc Anh đối với dân chúng không có gì tự vệ và bị buộc phải sống dưới một chế độ khủng bố áp bức tàn bạo!

Những gì mà tôi viết phía trên chỉ là ba chương ngắn trong lịch sử lâu dài của chủ nghĩa khủng bố phương Tây. Một từ điển bách khoa toàn thư mới có thể truyền tải hết chủ đề này.

Nhưng tất cả những điều này nằm ngoài nhận thức của người dân phương Tây. Dân chúng châu Âu và Bắc Mỹ không muốn biết bất cứ thứ gì về quá khứ và hiện tại. Trong suy nghĩ của họ, họ cai trị thế giới vì họ tự do, thông minh và chăm chỉ. Không phải bởi vì trong nhiều thế kỷ đất nước của họ đã cướp bóc, giết chóc, và trên hết là khủng bố để buộc thế giới phải quy phục.

Dĩ nhiên, tầng lớp thượng lưu biết mọi điều. Họ càng biết nhiều thì họ càng sử dụng những kiến thức đó cho công việc.

Kinh nghiệm và kiến thức khủng bố được chuyển từ các ông chủ phương Tây sang cho lính mới Hồi giáo của họ.

Khi xem xét kỹ, chiến thuật đe dọa và khủng bố của bọn Mujahideen, Al-Qaida, ISIS đều không phải là bản gốc. Chúng đều được xây dựng dựa trên kinh nghiệm đế quốc và thực dân của phương Tây.

Thông tin về điều này, hay thậm chí là về sự khủng bố gây ra trên hành tinh bởi phương Tây, hoàn toàn bị kiểm duyệt. Bạn sẽ không bao giờ thấy chúng trên chương trình truyền hình của BBC, hay đọc được chúng trên các tờ báo và tạp chí chính thống.

Ngược lại, bạo lực và sự tàn nhẫn của các tổ chức khủng bố tay sai thường xuyên được nhấn mạnh. Chúng được đưa tin đến từng chi tiết nhỏ nhất, lặp đi lặp lại và được "phân tích" kỹ càng.

Tất cả mọi người đều giận dữ, kinh hoàng! Liên Hiện Quốc "quan ngại sâu sắc", các chính quyền phương Tây "phẫn nộ" và công chúng phương Tây "cảm thấy quá đủ - họ không muốn có những người tị nạn từ những đất nước khủng khiếp đã sinh ra chủ nghĩa khủng bố và bạo lực."

Phương Tây "đơn giản là phải can thiệp". Và thế là cuộc Chiến Tranh chống Khủng Bố xuất hiện.

Đó là cuộc chiến chống lại gã Frankenstein của chính phương Tây. Đó là cuộc chiến mà chiến thắng chưa bao giờ là mục đích. Bởi vì nếu như họ thắng, lạy chúa tôi, sẽ có hòa bình và hòa bình có nghĩa là cắt giảm ngân sách quốc phòng và xử lý những vấn đề thực sự của hành tinh này.

Hòa bình có nghĩa là phương Tây phải nhìn vào quá khứ của họ. Điều đó có nghĩa là suy nghĩ về công lý và sắp xếp lại toàn bộ cấu trúc quyền lực của hành tinh. Điều đó không bao giờ được phép xảy ra.

Và do vậy, phương Tây "đang chơi" trò chơi chiến tranh; họ "chống lại" lính đánh thuê của chính họ (hay giả vờ chống lại chúng), trong khi đó thì những người vô tội phải chết.

Không đâu trên thế giới, ngoại trừ phương Tây, có thể tạo ra và phóng thích những thứ tàn bạo và dã man như ISIS hay Al-Nusra!

Xem xét kỹ hơn chiến lược của những nhóm cấy ghép này: chúng không bắt nguồn từ bất cứ văn hóa Hồi giáo nào. Chúng hoàn toàn lấy cảm hứng từ triết lý khủng bố thuộc địa của phương Tây: "Nếu anh không phục tùng hoàn toàn lý thuyết và tôn giáo của chúng tôi thì chúng tôi sẽ chặt đầu anh, cắt cổ họng anh, cưỡng hiếp cả gia đình anh hay đốt trụi làng mạc hoặc thành phố của anh. Chúng tôi sẽ phá hủy các di sản văn hóa vĩ đại của anh như chúng tôi đã làm ở Nam Mĩ 500 năm trước đây, cũng như ở nhiều nơi khác nữa."

Và cứ thế! Cần một tinh thần kỷ luật rất cao để nhắm mắt không nhìn ra những mối liên hệ đó!

***

Vào năm 2006, tôi đến thăm một người bạn, cựu tổng thống Indonesia và là một lãnh đạo Hồi giáo tiến bộ vĩ đại, Abdurrahman Wahid (ở Indonesia được gọi là "Gus Dur"). Chúng tôi gặp nhau ở trụ sở của tổ chức quần chúng Hồi giáo Nahdlatul Ulama (NU) của ông. Vào lúc đó NU là tổ chức Hồi giáo lớn nhất thế giới.

Chúng tôi thảo luận về chủ nghĩa tư bản và cách nó phá hủy cũng như làm tha hóa Indonesia. Gus Dur là một "người xã hội chủ nghĩa bí mật" và đó là một trong những lý do chính khiến "giới thượng lưu" nô lệ phương Tây của Indonesia và quân đội lật đổ ông vào năm 2001.

Khi chúng tôi nói tới chủ đề "chủ nghĩa khủng bố", ông đột nhiên tuyên bố bằng giọng nói nhẹ nhàng đặc trưng của mình: "Tôi biết ai đã đánh bom khách sạn Marriott ở Jakarta. Đó là do cơ quan tình báo của chính chúng tôi làm, để biện minh cho việc gia tăng ngân sách cho họ, cũng như viện trợ mà họ nhận được từ nước ngoài."

Dĩ nhiên, quân đội Indonesia, tình bào và cảnh sát đều thuộc về về một giống người đặc biệt. Trong vài thập kỷ, kể từ năm 1965, họ đã khủng bố tàn bạo người dân của họ, khi cuộc đảo chính thân phương Tây lật đổ tổng thống tiến bộ Sukarno và đưa phe quân phiệt phát xít lên nắm quyền, do nhóm kinh doanh Thiên Chúa giáo thống trị hậu thuẫn. Sự khủng bố này cướp đi 2-3 triệu sinh mạng ở Indonesia, cũng như ở Đông Timor và ở Papua (cho đến nay) vẫn đang bị chiếm đóng và cướp bóc.

3 cuộc diệt chủng chỉ trong 5 thập kỷ!


Cuộc đảo chính ở Indonesia là một trong những hành động khủng bố khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại. Các dòng sông tắc ngẽn vì xác chết và nước đổi màu sang đỏ.

Tại sao? Để chủ nghĩa tư bản có thể sống sót và các công ty khai mỏ phương Tây có thể thu được chiến lợi phẩm, với bên chịu trận là một đất nước Indonesia hoàn toàn bị phá hủy. Để đảng Cộng Sản Indonesia (PKI) không thể thắng cử dân chủ.

Nhưng ở phương Tây, những cuộc thảm sát quy mô lớn do Đế Quốc sắp đặt vào năm 1965 không bao giờ được gọi là "chủ nghĩa khủng bố". Cho nổ tung một khách sạn hay một quán rượu, nhất là khi chúng thường xuyên có khách phương Tây, thì luôn luôn là khủng bố.

Hiện giờ Indonesia đã có những nhóm "khủng bố" của họ. Chúng trở về từ Afghanistan, nơi mà chúng chiến đấu theo lệnh của phương Tây để chống lại Liên Bang Soviet. Chúng cũng vừa trở về từ Trung Đông. Những cuộc tấn công vừa qua ở Jakarta chỉ là màn dạo đầu, một sự khởi đầu được lập kế hoạch chu đáo cho thứ gì đó lớn hơn, có thể mở ra một "mặt trận" mới cho lính đánh thuê của Đế Quốc ở Đông Nam Á.

Đối với phương Tây và những nhà hoạch định của họ - càng nhiều hỗn loạn càng tốt.

Nếu như Abdurrahman Wahid vẫn còn được làm tổng thống Indonesia, hầu như chắc chắn sẽ không có chủ nghĩa khủng bố. Đất nước của ông sẽ trải qua một cuộc cải cách xã hội chủ nghĩa, thiết lập công bằng xã hội, phục hồi những người cộng sản và đi theo chủ nghĩa thế tục.

Trong những xã hội cân bằng về mặt xã hội, chủ nghĩa khủng bố không phát triển được.

Đó là điều không thể chấp được đối với Đế Quốc. Điều đó sẽ có nghĩa là - quay trở lại thời Sukarno! Quốc gia Hồi giáo đông dân nhất thế giới được phép đi theo con đường của họ, hướng tới chủ nghĩa xã hội và tiêu diệt các phần tử khủng bố.

Nó phải nằm ngoài lề. Nó phải sẵn sàng bị sai khiến. Nó phải sống trong sợ hãi và đáng sợ đối với người ngoài! Và thế là nó trở thành như vậy.

***

Những trò chơi của phương Tây là phức tạp và tinh vi. Chúng tối tăm và vô chính phủ. Chúng phá hoại và tàn bạo tới mức mà những nhà phân tích lành nghề nhất cũng thường không tin vào mắt mình và tự hỏi: "Có thể nào tất cả những thứ đó đang xảy ra?"

Câu trả lời ngắn gọn là: "Phải, nó có thể. Phải, nó đang xảy ra, trong nhiều thập kỷ và thế kỷ nay."

Về mặt lịch sử, chủ nghĩa khủng bố là vũ khí bản địa của phương Tây. Nó được sử dụng tùy ý bởi những người như Lloyd George, một thủ tướng của nước Anh, người đã từ chối ký vào hiệp ước cấm ném bom thường dân, với logic không thể lay chuyển của người Anh: "Chúng ta có quyền ném bom những tên mọi đó." Hay như Winston Churchill, người ủng hộ việc đưa những "chủng tộc thấp kém", như người Kurd và Arab, vào lò hơi ngạt.

Đó là lý do khiến toàn bộ phương Tây hoảng loạn khi một kẻ bên ngoài như nước Nga tham gia vào cuộc chiến chống lại các nhóm khủng bố. Nga đang làm hỏng toàn bộ trò chơi của họ! Nga đang phá hỏng sự cân bằng tân thực dân đẹp đẽ.

Hãy nhìn xem mọi thứ đáng yêu làm sao: sau khi giết chết hàng trăm triệu người trên khắp địa cầu, phương Tây giờ đang tự nhận là nhà vô địch về nhân quyền và tự do. Họ vẫn tiếp tục khủng bố và cướp bóc thế giới, kiểm soát nó hoàn toàn - nhưng họ được chấp nhận là lãnh tụ tối cao, cố vấn tốt bụng và phần đáng tin cậy duy nhất của thế giới.

Và hầu như không có ai cười.

Bởi vì tất cả đều đang sợ hãi!

Những binh đoàn lê dương khát máu của họ ở Trung Đuông và Châu Phi đang tàn phá nhiều quốc gia, nguồn gốc của chúng có thể dễ tìm thấy, nhưng hầu như không có ai liều lĩnh làm điều đó. Một số đã cố thử làm - và đã chết.

Những con quái vật khủng bố được sáng chế, chế tạo và cấy ghép kia càng đáng sợ bao nhiêu thì phương Tây trông càng đẹp đẽ bấy nhiêu. Tất cả chỉ là mánh lới. Nó bắt nguồn từ quảng cáo và trong hàng trăm năm của bộ máy tuyên truyền.

Rồi Phương Tây giả vờ chống lại những lực lượng của bóng tối đó. Nó sử dụng thứ ngôn ngữ hùng mạnh và "đúng đắn" dựa trên học thuyết Thiên Chúa giáo chính thống.

Toàn bộ huyền thoại được đưa lên sân khấu; giống như vở "Ring" của Wagner.

Kẻ khủng bố đại diện cho sự độc ác chứ không phải là khoản chi tiêu khổng lồ từ ngân sách của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, Liên Minh Châu Âu và NATO. Chúng độc ác hơn cả Quỷ Sứ!

Phương Tây, cưỡi trên con ngựa trắng, say khướt nhưng luôn luôn hài hước, đóng vai cả nạn nhân lẫn kẻ thù chính của những nhóm khủng bố độc ác đó.

Đó là một màn diễn khó tin. Một trò hề khủng khiếp. Hãy nhìn vào phía sau mặt nạ của kị sĩ: hãy nhìn vào những cái răng đang nhe ra; nụ cười chết chóc! Hãy nhìn vào đôi mắt đỏ của hắn, đầy tham lam, thú tính và hung ác.

Hãy đừng bao giờ quên: chủ nghĩa thực dân và đế quốc là hai dạng chết chóc nhất của chủ nghĩa khủng bố. Chúng vẫn là hai vũ khí chính của tên kị sĩ đang bóp nghẹt thế giới!

Dịch bởi Hiệp Sĩ Cưỡi Lừa.