Putin chess West
© www.thecommonsenseshow.com
Điều kỳ lạ về trạng thái tâm lý của Mỹ và Thế giới cũ (Châu Âu) qua giới truyền thông của họ về hoạt động của nước Nga, người Nga thời Putin khiến cho dư luận thế giới vô cùng ngạc nhiên đến sửng sốt...

Kìa! Người Nga đang đến! Hãy coi chừng!... Điều này có giống như một tiếng la thất thanh?

Thôi chết! Người Nga đã rời đi! Đây chẳng phải như một tiếng kêu hốt hoảng?...

Người Nga đến cũng "la", người Nga rời đi cũng "kêu", vậy người Nga phải làm gì? Ngồi im?

Tiếng la: Người Nga đang đến!

Lúc đầu, khi Mỹ - phương Tây (Mỹ-PT) không thèm để ý, nghe người Nga nói, cho nên, Nga đến hay đi thì "MAKENO" (mặc kệ nó) thì Nga đã đến Crimea.

"Người lịch sự Nga" đến nhanh quá, lấy Crimea nhanh quá khiến Mỹ-PT không cảm thấy đau, mà khi đã không cảm thấy đau thì không la lên thất thanh là logic của tâm lý.

Nga đến Syria, Mỹ-PT chỉ quan tâm đến tầm chiến lược, và chắc chắn "trước sau, sớm muộn gì người Nga sẽ sa lầy tại Syria" (khẳng định của Tống thống Mỹ Obama), nhưng ở tầm chiến dịch, chiến thuật thì lực lượng phiến quân "giống đực, giống cái, giống trung" tại Syria lại la thất thanh (Thánh Ala...VKS Nga đang đến!) bởi bom, tên lửa Nga dội vào đầu.

Các nhà vạch ra chiến lược CIA, Lầu Năm Góc, Nhà Trắng, nhà Saudi, Thổ Nhĩ Kỳ...làm sao biết được, cảm nhận được cảnh các loại phiến quân mặt đất được họ hỗ trợ như những con mồi bị săn bởi VKS Nga, cho nên họ - những nhà vạch chiến lược, chưa la lên thất thanh, chỉ cho đến khi Nga trở thành người chơi chính tại Trung Đông thì người Anh là người la lên đầu tiên...

Rằng, người Nga đang khống chế Địa Trung Hải và rằng "không để Gấu Nga thò chân vào Lybia"...Rằng, người Nga có căn cứ hải quân tại Lybia sẽ khống chế eo biển Gibraltar...

Đúng là người Nga đang đến thật và không chỉ đến Lybia mà "gấu Nga đã thò chân" vào vùng sừng châu Phi tranh dành với Pháp.

Anh, Pháp la lên thất thanh là chuyện nhỏ, chuyện cố nhiên, bởi chính ngay cả người Mỹ - thế lực đang hay ít ra tự cho mình là bá chủ thế giới, cũng la lên thất thanh khi người Nga đến Venezuela - sân sau của Mỹ.

Nếu như tại Syria và trước đó tại Nam Tư và Afganixtan, người Nga hay quân đội Nga luôn đến sau lược lượng Mỹ-NATO thì lần này, tại Venezuela, Nga đã đến với một tư thế, tư tưởng tác chiến rất khác...

Nếu như tại Syria, người Nga buộc phải đến sau và dù đến sau, nhưng họ có một lực lượng mặt đất mạnh hơn của Mỹ-PT và đặc biệt chớp thời cơ khi Mỹ chần chừ, chủ quan không áp đặt trước khu vực cấm bay, Nga lại chiếm lĩnh trước không phận, áp đặt khu vực cấm bay - yếu tố quyết định thắng lợi trận chiến, nên Nga đã thắng tại Syria.

Trong khi đó, tại Venezuela có 2 điểm khác Syria rất cơ bản, đó là triển khai bố trí sẵn sàng lực lượng mặt đất và lực lượng hàng không để đáp trả các đòn tấn công của Mỹ "khi mọi phương án lựa chọn của Mỹ đang còn trên bàn" (Tuyên bố của ông Trump).

1, Mặt trận trên bộ, cũng như Syria, chính quyền Maduro có một lực lượng quân sự mạnh nhất khu vực châu Mỹ-Latinh và với sự xuất hiện của viên tướng, Phó tư lệnh - Tham mưu trưởng Lục quân Nga không phải là để hợp tác thương mại quốc phòng...

2, Mặt trận trên không, Nga đã cơ động lực lượng hệ thống phòng không S-300 và thậm chí cả S-400...sang Venezuela cùng với quân đội Venezuela triển khai, bố trí ở các vị trí trọng điểm sẵn sàng đáp trả đòn tấn công đường không của Mỹ.

Như vậy, tuyên bố của Nga rằng, Nga "không để Venezuela như Syria" đã được thể hiện qua tư tưởng tác chiến của Nga: Chiếm lĩnh trước trận địa, giành tuyệt đối ưu thế tác chiến sẵn sàng nghênh chiến...

Nga hiện diện tại đó 100 hay 1 triệu quân nhân không quan trọng, quan trọng là Nga đến trước bằng tuyên bố công khai và bằng thế trận đã triển khai...thì đó mới là lý do chính khiến cho Mỹ bực bội, bất lực, la lên thất thanh trong thời gian qua.

Chưa hết, Nga đang đến với Triều Tiên qua chuyến thăm của ông Kim cũng khiến Mỹ bực bội.

Khi Nga bảo đảm an ninh lương thực, năng lượng (dầu, khí đốt) cho Triều Tiên mà nhổ vào lệnh cấm vận của Mỹ thì buộc Mỹ 2 lựa chọn: hoặc là ngồi vào bàn đàm phán trong đó có Nga...hoặc là đối đầu với Triều Tiên - quốc gia có vũ khí hạt nhân đủ sức đe dọa lãnh thổ Hoa Kỳ. Thế thôi.

Rõ ràng, nhưng nơi Mỹ-PT không muốn, cấm Nga đến thì khi Nga đến khiến họ bất lực, la thất thanh sợ hãi là hợp logic thôi, nhưng có nhưng nơi buộc Nga phải rời đi thì OK, Nga rời đi, nhưng Nga rời đi thì...tệ hại hơn.

Và tiếng kêu: Người Nga đã rời đi!

Thế giới đã quen với nỗi sợ hãi bởi tiếng kêu "Người Nga đang đến!" và thật ngạc nhiên, vô lý, khi dư luận thế giới vẫn nghe tiếng kêu hốt hoảng của ai đó "Người Nga đang rời đi!".

Đầu tiên là phải kể đến những quốc gia coi Nga là kẻ thù, bài Nga quyết liệt hung hăng nhất...

Có quốc gia nào trong khối NATO chống Nga và bài Nga đến quyết liệt như các nước vùng Bantic là Ba Lan, Litva, Latvia, Estonia. Người ta bài Nga đến mức coi Nga là kẻ thù xâm lược.

Chẳng hạn Litva cấm vận, trừng phạt Nga, đe dọa phong tỏa Kaliningrad bằng "độc lập" khí đốt, điện năng (vì Kaliningrad của Nga sử dụng điện năng, khí đốt quá cảnh qua Litva)...hay Ukraine cũng không kém, họ cấm vận, bài Nga, coi Nga là kẻ thù xâm lược...

Litva muốn độc lập khí đốt không cho đường ống khí đốt Nga quá cảnh đến Kaliningrad thì Nga rời đi để làm đường ống khác. Litva mất tiền quá cảnh, vừa phải mua giá khí đốt cao thì hốt hoảng...Nga đang rời đi!

Litva quyết định rời lưới điện BRELL để sử dụng điện năng EU nhằm tắt điện Kaliningrad, Nga đành phải rời đi và tạo ra nguồn điện năng mới. Nhưng khi Litva phát hiện ra đã rơi vào tình trạng nô lệ năng lượng của EU, khi nhận ra sự đe dọa thì hốt hoảng...Nga đang rời đi!

Nga đang rời đi! Xin đừng! Hãy xâm lược chúng tôi! Đó là tình thế của 3 nước vùng Bantic.

Bungaria nghe Mỹ đã buộc Nga phải rời đi, Nga rời đi xây dựng đường ống Thổ Nhĩ Kỳ thì lại mời Nga quay trở lại.

Biết là sao được khi người ta quyết tâm chống Nga, bài Nga thì Nga phải rời đi thôi...

Với Ukraine, người Nga đang nghiêm túc rời khỏi Ukraine lần này. Nga rời đi khiến dầu, khí đốt, xăng, diesel ngừng chảy. Sẽ không có than...Một thảm họa kinh tế, chính trị cho Ukraine khi Nga rời khỏi...để rồi giờ đây Ukraine chờ đợi sự sụp đổ kinh tế, chia cắt quốc gia.

Khi không khí và nước luôn quanh ta khiến ta coi nó là bình thường, là tự nhiên, nhưng đừng coi thường, không có nó là chết. Nga với láng giềng của Nga cũng như không khí và nước uống, nó không bao giờ thiếu nên cảm thấy bình thường, Nga rời đi thì không chết cũng ngắc ngoải.

Rốt cuộc thì Nga phải ở vị trí nào thì thỏa mãn cho kẻ thù Nga? Tốt nhất là đừng nên đánh thức một con Gấu đang ngủ.