Iran commandos capture Stena Impero oil tanker
Lực lượng IRGC trấn áp bắt giữ tàu dầu Stena Impero
Ngay sau vụ hải quân Anh bắt tàu chở dầu của Iran tại eo biển Gibraltar, Iran tuyên bố sẽ trả đũa và như chúng tôi đã bình luận những bài viết trước, Iran không dễ bị bắt nạt, câu trả lời sẽ là "mắt đến mắt" nó sẽ đến vào thời điểm, địa điểm hoàn toàn lựa chọn của Iran.

Nhà lãnh đạo Iran Sayyed Ali Khamenei đã ra lệnh cho chỉ huy IRGC Hussein Salameh phải bắt giữ con tàu đầu tiên của Anh khi thuận lợi...

Và thời điểm đã đến...Sau khi xem xét cẩn thận tất cả các tàu thuyền trong khu vực, Salameh được thông báo rằng Stena Impero xuất hiện, nhưng cũng có 5 tàu ​​quân sự phương Tây đang đi gần đó... Chỉ huy của IRGC đã báo cáo cho Sayyed Khamenei, và nhận được câu trả lời cũng là mệnh lệnh: "Đừng sợ, Chúa ở cùng bạn. Họ sẽ không dám tấn công chúng ta".

Đó là vào ngày 19/7, IRGC đã thực thi, tàu chở dầu Anh mang tên Stena Impero đã bị bắt.

Anh, Mỹ đổ lỗi cho Iran khi hành động phạm luật khi Stena Impero đang hành trình ở biển quốc tế và đổ lỗi cho Nga "bóp méo GPS". Iran cho rằng tàu dầu Anh đã phạm luật hàng hải trong lãnh hải Iran...Tất nhiên lời qua tiếng lại chỉ là lời lẽ ngoại giao để che đậy điều ai cũng rõ: Anh-Iran trả đũa nhau, thế thôi.

Điều chúng ta quan tâm ở chỗ là sau những gì đã xảy ra nó không chỉ là Anh bắt của Iran thì Iran bắt lại của Anh mà cực kỳ thú vị ở chỗ là người Iran đã hành động bắt tàu dầu Anh như thế nào sau khi Iran tung ra một video không thể phủ nhận khiến cho ai đó không thể nghi ngờ rằng đó là "fake news".

Diễn biến trận chiến...

Vào thời điểm khi tàu cao tốc của Hải quân Iran cùng các binh sĩ của Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) áp sát tàu chở dầu ép vào bờ thì tàu khu trục Foxtrot-236 đã vội vàng lao đến để giải cứu. (Lưu ý là lần trước, theo tin từ Anh thì HMS Montrose đã trấn áp 6 chiếc cao tốc của Iran định bắt 2 tàu chở dầu phải rời bỏ nhiệm vụ khi những họng súng trên khu trục Anh sẵn sàng nhả đạn)

Lần này, lẽ ra ở vào một lợi thế không thể nghi ngờ đối với tàu cao tốc Iran (cả về sức vóc và vũ khí), rõ ràng khu trục hạm Foxtrot- 236 phải đảm bảo trấn áp tàu cao tốc, sẵn sàng nổ súng để phóng thích ngay lập tức tàu chở dầu và thủy thủ đoàn bị giam giữ.

Tuy nhiên, khi chiến thắng đã rất gần (tàu chở dầu tốc độ thấp cho phép tàu khu trục bắt đuổi kịp), thì chỉ huy của Foxtrot-236 đã nhận được một cảnh báo từ người đồng cấp Iran như sau: "Tôi yêu cầu bạn không can thiệp vào hoạt động của tôi. Tàu chở dầu nằm dưới sự kiểm soát của tôi. Đừng để cuộc sống của bạn gặp nguy hiểm. Đây là một đội của Hải quân Iran".

Điều gì xảy ra sau cảnh cáo? Đó là khu trục hạm Foxtrot-236 của Hải quân Hoàng gia Anh, đầu tiên là chạy chậm lại, và sau đó quay đầu đột ngột, lao về hướng ngược lại. Đó là hành động gì nếu không phải là bỏ chạy!.

Quả thật nghệ thuật vận động tác chiến của Hải quân Anh - một thời được mệnh danh là "Tình nhân của Biển" cực kỳ khác người đã trở thành kinh điển.

Nhưng chỉ có vậy thôi thì chuyện cũng bình thường, bởi khi mà Hải quân Anh - "cô tình nhân, mà vòng 1 xẹp lép, vòng 2 đầy mỡ, còn vòng 3 teo tóp nên bị Biển cả bỏ rơi" thì nói làm gì, đằng này, quanh khu trục hạm Foxtrot-236 lại còn có 4 khu trục hạm của Hải quân Hoa Kỳ nữa mới...đáng nói.

Bốn khu trục hạm Hải quân Hoa Kỳ, một khu trục hạm của Hải quân Anh, kẻ thì quay đầu, kẻ thì án binh bất động, như 5 gã đàn ông vạm vỡ bị cướp vợ ngay trước mắt mà chịu mới...đắng, cay.

Tại sao?

Chắc chắn 4 khu trục hạm Mỹ và đặc biệt khu trục hạm Foxtrot-236 Anh quay đầu không phải chỉ từ lời cảnh báo "Đừng để mạng sống của bạn gặp nguy hiểm...". Bạn không nên coi thường, đánh giá thấp hải quân Mỹ và Anh.

Thực tế là, khi đang vận động để chuẩn bị can thiệp, sau lời cảnh báo, thì tất cả tàu hải quân Mỹ và Anh đã phát hiện họ đã bị ngắm bắn bởi rất nhiều radar bán chủ động của hàng loạt tên lửa từ bờ của Iran đang chĩa thẳng đến mục tiêu cùng các UAV được vũ trang của Iran sẵn sàng lao ra tấn công nếu như Foxtrot-236 nổ súng vào tàu cao tốc Iran.

Ở góc nhìn chiến thuật thì bất kỳ thuyền trưởng nào cũng không mạo hiểm trong một thế trận đó. Hơn nữa khi đối phương tỏ ra ý chí quyết chiến như IRGC của Iran bất chấp chiến tranh lớn có thể xảy ra...thì chỉ huy Foxtrot-236 không muốn ghi tên mình vào lịch sử...

Chỉ huy Foxtrot-236 của Hải quân Hoàng gia Anh quyết định bỏ mặc Stena Impero và để cho chính sách ngoại giao của đất nước ông ta giải quyết hậu quả, tránh khỏi sự mất mát lớn về cuộc sống trong cuộc đối đầu quân sự mà con tàu của ông chết đầu tiên là hành động tỉnh táo.

Đối với các chiến hạm Mỹ? Mỹ đã chính thức yêu cầu châu Âu, đặc biệt là Anh, Pháp, Đức và Ý, cung cấp một lực lượng hải quân để tuần tra và bảo vệ các tàu thuyền của châu Âu đi qua eo biển Hormuz mà người chỉ huy và kiểm soát là chính họ chứ không phải Mỹ. Mỹ muốn đưa lục địa già này ra tiền tuyến trong trường hợp đối đầu quân sự với Iran thì việc gì Mỹ ra tay...

Ngay cả khi Iran bắn hạ UAV đắt hàng trăm triệu USD mà nước Mỹ cũng dừng lệnh trả đũa trước 10 phút thì chiếc tàu dầu của chư hầu Anh là cái gì để khiến họ phải "ôm phao cứu sinh" vô duyên, vô lý! Án binh bất động là đúng sách.

Đừng đùa với Iran

Như vậy có thể nói để bắt giữ một tàu chở dầu của Anh khi có khu trục hạm Foxtrot-236 của Hải quân Anh bảo vệ cùng với 4 khu trục hạm của Mỹ quanh đó không phải là chuyện đơn giản như chúng ta nghĩ mà đây là một cuộc đấu ý chí, nội lực rất căng thẳng và quyết liệt. Cuộc đấu này thể hiện ai dám, ai sợ...

Câu trả lời và là mệnh lệnh của nhà lãnh đạo tinh thần Tối cao Iran Sayyed Ali Khamenei cho thấy đây là cách quyết định được đưa ra, ở cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp của Iran với sự lãnh đạo về tinh thần, quân sự và chính trị, tất cả được tập hợp dưới lá cờ "bảo vệ lợi ích và an ninh quốc gia của đất nước".

Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) đã gửi nhiều tin nhắn, bắn hạ một UAV của Mỹ, phá hoại tàu chở dầu và bắt giữ Stena Impero có thể tóm tắt chúng trong một thông điệp: nếu Iran không thể xuất khẩu dầu của mình, sẽ không có quốc gia nào làm điều đó.

Sự xuất hiện của một tàu Hải quân Hoàng gia Anh mới, HMS Duncan, sẽ không thay đổi bất cứ điều gì mà nó sẽ được thêm vào danh sách các mục tiêu mà người Iran sẽ có ở Vịnh Ba Tư trong trường hợp chiến tranh.

Iran bất chấp quyền bá chủ của Mỹ và sẵn sàng chiến tranh, Iran đang phát triển khả năng tên lửa của mình để bù đắp cho sự hạn chế ưu thế trên biển và trên không và dựa vào các tên lửa của mình để áp đặt các quy tắc tham gia, thách thức công khai Hoa Kỳ cũng như Vương quốc Anh.