Minh Thu
InfonetChủ nhật, 15 Tháng chín 2019 23:31 UTC
© Sputnik
Quân đội Nga được cho là nguyên nhân khiến Israel cho hủy bỏ 3 cuộc không kích nhằm vào Syria kể từ đầu tháng Chín.
Đây là thông tin được tờ Independent Arabia tiết lộ cuối tuần trước. Dẫn nguồn tin Nga, tờ Independent Arabia cho hay
quân đội Nga đã đe dọa dùng các tiêm kích hoặc hệ thống phòng không S-400 của Nga để bắn hạ chiến đấu cơ của Israel nếu Israel tiến hành không kích Syria.Chính lời đe dọa của Nga đã khiến không quân Israel chùn bước không dám tấn công Syria ngay đầu tháng Chín. Cụ thể, theo Independent Arabia, quân đội Nga đã ngăn chặn được Israel tấn công vào một tổ hợp tên lửa ở khu vực núi Qassioun thuộc Damascus.
Một cuộc tấn công khác cũng được Nga ngăn chặn thành công là ở tỉnh Al-Quneitra. Vào thời điểm này, một chiến đấu cơ Israel đã bay từ hướng tây bắc về phía bờ biển Syria.
"Chính những diễn biến này đã khiến Thủ tướng Israel Netanyahu tới thăm Nga nhằm thuyết phục Tổng thống Putin phớt lờ các cuộc không kích của Israel nhằm vào Syria. Tuy nhiên,
Tổng thống Putin đã nói với người đồng cấp Israel rằng, Nga sẽ không cho phép Israel đe dọa lực lượng của Tổng thống Syria Assad cũng như những vũ khí mà Nga đã cung cấp cho chính quyền Damascus. Tổng thống Putin nhấn mạnh, nếu để Israel không kích Syria, Nga sẽ bị coi là câu kết và ảnh hưởng tới uy tín của Nga khi mà Nga xem mình là cứu tinh của chính quyền Syria", tờ Independent Arabia nhận định.
Cũng theo Independent Arabia, thông tin Israel hủy bỏ các đợt không kích nhằm vào Syria trong tháng này trùng với một vài nguồn tin từ truyền thông Nga cho hay các chiến đấu cơ Su-35 của Nga đã tiến hành đánh chặn loạt tiêm kích của Israel ở khu vực gần biên giới Lebanon.
Hiện cả Nga và Israel chưa lên tiếng bình luận về thông tin được tờ Independent Arabia đăng tải.
Nhận xét: Đây là một diễn biến đáng chú ý, và nếu như chính xác thì nó nêu bật vai trò "cân bằng đối trọng" của Nga tại vùng Trung Đông.
Khi liên quan đến Israel, các chính sách của Nga mang tính thực dụng hơn là ý thức hệ. Họ phải thực dụng mới có thể có hy vọng đạt mục đích ổn định vùng Trung Đông và thay thế Mỹ làm "trọng tài" tại đây. Nga chắc chắn biết rõ khả năng quân sự của Israel, và do khả năng đó, các "lợi ích" của Israel phải được tôn trọng, một lần nữa, từ quan điểm thực dụng hơn là ý thức hệ nhằm ủng hộ Israel và tất cả những gì nó đại diện.
Đồng thời, Nga cũng cố gắng cho Israel biết rằng các quốc gia khác trong khu vực, bao gồm cả Nga, cũng có các lợi ích của họ. Vì vậy, mục tiêu của Nga có lẽ là cố gắng tìm cách đáp ứng tất cả các lợi ích đó. Và để làm vậy, sự thỏa hiệp về mọi mặt là cần thiết.
Đây rõ ràng là điều khó thực hiện, bởi vì Israel tin tưởng (một cách đúng đắn) rằng họ có đủ lợi thế để có khả năng ra lệnh cho các quốc gia khác trong vùng. Chúng ta có thể thấy điều này qua sự "nhân nhượng" của Nga trong việc cho phép Israel ném bom một số khu vực ở Syria (cùng các lợi ích của Iran tại các khu vực đó).
Vậy là "thỏa hiệp" mà Nga yêu cầu ở Israel là hạn chế, chứ không phải chấm dứt, việc ném bom Syria. Và ở phía bên kia, Syria và Iran được yêu cầu cho phép một số vụ không kích đó diễn ra. Trong khi đó, Nga âm thầm "bài binh bố trận" trong vùng, về mặt chính trị cũng như quân sự, nhằm đạt mục tiêu lớn hơn là mang lại hòa bình và ổn định cho vùng đất chưa từng được biết đến hòa bình và ổn định trong suốt hơn 100 năm qua.
Như chúng tôi đã nói, đó là một công việc rất khó khăn, trong đó Nga liên tục phải "phân xử" các bên. Tuy nhiên, chúng tôi ngờ rằng cuối cùng, sự ngông cuồng và mê muội của Israel sẽ khiến họ phải trả một cái giá khá đắt theo một cách mà ít ai có thể lường trước được.
Nhận xét: Đây là một diễn biến đáng chú ý, và nếu như chính xác thì nó nêu bật vai trò "cân bằng đối trọng" của Nga tại vùng Trung Đông.
Khi liên quan đến Israel, các chính sách của Nga mang tính thực dụng hơn là ý thức hệ. Họ phải thực dụng mới có thể có hy vọng đạt mục đích ổn định vùng Trung Đông và thay thế Mỹ làm "trọng tài" tại đây. Nga chắc chắn biết rõ khả năng quân sự của Israel, và do khả năng đó, các "lợi ích" của Israel phải được tôn trọng, một lần nữa, từ quan điểm thực dụng hơn là ý thức hệ nhằm ủng hộ Israel và tất cả những gì nó đại diện.
Đồng thời, Nga cũng cố gắng cho Israel biết rằng các quốc gia khác trong khu vực, bao gồm cả Nga, cũng có các lợi ích của họ. Vì vậy, mục tiêu của Nga có lẽ là cố gắng tìm cách đáp ứng tất cả các lợi ích đó. Và để làm vậy, sự thỏa hiệp về mọi mặt là cần thiết.
Đây rõ ràng là điều khó thực hiện, bởi vì Israel tin tưởng (một cách đúng đắn) rằng họ có đủ lợi thế để có khả năng ra lệnh cho các quốc gia khác trong vùng. Chúng ta có thể thấy điều này qua sự "nhân nhượng" của Nga trong việc cho phép Israel ném bom một số khu vực ở Syria (cùng các lợi ích của Iran tại các khu vực đó).
Vậy là "thỏa hiệp" mà Nga yêu cầu ở Israel là hạn chế, chứ không phải chấm dứt, việc ném bom Syria. Và ở phía bên kia, Syria và Iran được yêu cầu cho phép một số vụ không kích đó diễn ra. Trong khi đó, Nga âm thầm "bài binh bố trận" trong vùng, về mặt chính trị cũng như quân sự, nhằm đạt mục tiêu lớn hơn là mang lại hòa bình và ổn định cho vùng đất chưa từng được biết đến hòa bình và ổn định trong suốt hơn 100 năm qua.
Như chúng tôi đã nói, đó là một công việc rất khó khăn, trong đó Nga liên tục phải "phân xử" các bên. Tuy nhiên, chúng tôi ngờ rằng cuối cùng, sự ngông cuồng và mê muội của Israel sẽ khiến họ phải trả một cái giá khá đắt theo một cách mà ít ai có thể lường trước được.