Napalm girl in Vietnam war
Nếu bạn là một người Mỹ bình thường, bạn có thể tin rằng cuộc Chiến tranh Việt Nam là cuộc đấu tranh của tự do chống lại áp bức, lẽ phải chống lại sự sai trái, hay nó có liên quan theo một cách mơ hồ nào đó đến việc bảo vệ lối sống Mỹ. Điều không may là không một cái nào trong những lý do đó là sự thật. Trên thực tế, chúng là một phần của chiến dịch tẩy não nhằm đảm bảo sự ủng hộ của người dân Mỹ cho cuộc chiến tranh đẫm máu, xấu xa và không thể thắng lợi này. Sự thật là CIA đã tạo dựng ra cuộc chiến tranh này ngay từ đầu nhằm cung cấp vỏ bọc an toàn cho bao nhiêu hành động giết người máu lạnh dưới danh nghĩa chiến tranh.

Fletcher Prouty là một cựu đại tá Không quân Hoa Kỳ đã quá cố. Ông từng làm việc tại Lầu Năm Góc, có liên hệ chặt chẽ với CIA trong khoảng thời gian 1940 - 1960 và có cái nhìn bao quát tổng thể về sự phát triển của chính sách Hoa Kỳ trong thời tổng thống Eisenhower và sau đó. Trong cuốn sách JFK: CIA, Việt Nam và Âm mưu Ám sát John F. Kennedy (JFK: The CIA, Vietnam and the Plot to Assassinate John F. Kennedy), ông kể lại câu chuyện bẩn thỉu về việc các nhà tài phiệt Mỹ đã lên kế hoạch cho cuộc Chiến tranh Việt Nam trong nửa cuối của Thế Chiến II, và những giai đoạn khác nhau của cuộc chiến dẫn tới cuộc xâm lược khổng lồ của Hoa Kỳ vào bán đảo Đông Dương.

Trước khi mô tả khía cạnh chính trị và quân sự của cuộc chiến tranh, cần phác thảo bản chất địa lý xã hội của mảnh đất được biết dưới cái tên Việt Nam. Tất cả Việt Nam là một cộng đồng bộ tộc dựa trên liên minh lỏng lẻo giữa các làng xã và mối gắn kết trung tâm là việc thờ cúng tổ tiên và bản sắc dòng họ. Các làng xã chủ yếu tự cung tự cấp với mỗi gia đình thường làm nông nghiệp trên mảnh ruộng thuộc về gia đình trong nhiều thế kỷ. Lối sống này đã tồn tại trong hàng ngàn năm trước khi người Pháp đến vào cuối thế kỷ 18.

Trong bất cứ hoàn cảnh bình thường nào, người Việt cũng sẽ không bao giờ rời bỏ lối sống cổ xưa này, ngay cả dưới sự giám hộ của Pháp cũng vậy. Vùng phía bắc chủ yếu có các dân tộc bản địa Bắc Bộ và vùng phía nam là các dân tộc bản địa Nam Bộ. Hai nhóm dân tộc này khác nhau và không liên quan với nhau một cách tự nhiên, nhưng họ có những tập tục văn hóa tương tự. Nhóm người phía nam thịnh vượng hơn do là vựa lúa của châu Á. Tuy nhiên, những vùng này hoàn toàn không phải là quốc gia theo nghĩa hiện đại của từ này. Việt Nam là một vùng quản lý hành chính đối với người Pháp nhưng không có nghĩa gì đối với người Việt bản xứ. Nhưng điều này không ngăn được CIA giả vờ rằng miền nam Việt Nam tồn tại như một quốc gia thực sự.

Đến cuối thế kỷ 19, có hai thế lực ảnh hưởng chính trong khu vực - người Pháp và người Trung Quốc. Người Pháp kiểm soát hệ thống ngân hàng, cảnh sát, tòa án và các doanh nghiệp công nghiệp tham lam của họ như Michelin. Người Trung Quốc cung cấp dịch vụ thương mại trung gian, mua gạo dư thừa của người Việt, bán hàng hóa cần thiết cho đời sống và bạc cho khoản dư sau khi trao đổi gạo và hàng hóa.

Trong Thế Chiến II, người Nhật chinh phục được vùng này và áp đặt chế độ cai trị còn tàn bạo hơn người Pháp. Nhưng người Pháp đã chiếm lại và đặt lại chế độ cai trị của họ với sự giúp đỡ của một ít lực lượng vũ trang. Đến cuối Thế Chiến II, Hoa Kỳ gửi một lượng lớn vũ khí từ Okinawa đến Việt Nam, bề ngoài là để vũ trang cho Hồ Chí Minh và lực lượng Việt Minh của ông ta, những người đang cố gắng thiết lập một đất nước Việt Nam tự do - nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam - đồng thời bảo tồn phong tục tổ tiên của họ dưới sự bảo trợ của một chính phủ hiện đại. Tuy nhiên, CIA đã có lệnh phá hoại mối quan hệ Hoa Kỳ - Đông Dương này nhằm theo đuổi những mục đích cao hơn của cuộc Chiến Tranh Lạnh được lập kế hoạch từ trước khi thế chiến kết thúc.

Người Trung Quốc và người Pháp mang lại sự ổn định và liên tục mặc dù người Pháp bị căm ghét sâu sắc do phương pháp cai trị tàn bạo của họ. Sự thất bại hoàn toàn của Pháp tại Điện Biên Phủ vào tháng 5 năm 1954 đánh dấu một cột mốc quan trọng cho sự tham gia của Hoa Kỳ ở Đông Nam Á.

Vào đầu năm đó, CIA gửi đến Phái bộ Quân sự Sài Gòn (SMM) cầm đầu bởi nhân viên hoạt động bí mật kỳ cựu tại Philippines Edward Lansdale, kẻ trên danh nghĩa làm việc cho Không Quân nhưng ông chủ thực sự của hắn là ở trong CIA. Mục đích của SMM là làm mất ổn định khu vực và kích động chiến tranh, nhiệm vụ mà họ đã thành công một cách ngoạn mục.

SMM là cách mà anh em nhà Dulles [ND: chỉ John Foster Dulles, bộ trưởng ngoại giao, và Allen Welsh Dulles, giám đốc CIA] luồn lách qua sự phản đối nghiêm khắc và cứng rắn của tổng thống Eisenhower đối với việc đưa binh lính Mỹ vào Việt Nam, điều mà ông đã tuyên bố tại cuộc họp của Hội đồng An ninh Quốc gia vào ngày 8/1/1954 trước sự có mặt của bộ trưởng ngoại giao, bộ trưởng quốc phòng và chủ tịch hội đồng tham mưu các lực lượng vũ trang.

Nhiệm vụ đầu tiên của SMM là cài đặt một nhà lãnh đạo dễ bảo ở Nam Việt Nam. Chúng ta phải nhớ rằng Nam Việt Nam không tồn tại như một quốc gia ngoại trừ trên giấy và trong tâm trí của các nhà tài phiệt đang lên kế hoạch cho cuộc chiến tranh trong 20 năm sau đó. Như chúng ta đã thảo luận ở trên, sự cai trị trong khu vực này là ở cấp bộ tộc và địa phương chứ không phải cấp quốc gia.

Vào năm 1954, CIA cài đặt Công giáo Ngô Đình Diệm làm tổng thống Nam Việt Nam, người có lúc từng sống lưu vong ở châu Âu và Hoa Kỳ. Nhiệm vụ đầu tiên của ông ta là đuổi người Pháp và Trung Quốc đi, và ông ta ngoan ngoãn tuân lệnh. Việc này mang lại kết quả tai hại là gây mất ổn định cả đất nước, điều đã được dự tính trước. Không có người Pháp, cơ sở hạ tầng pháp lý và hành chính biến mất. Không có người Trung Quốc, cơ sở hạ tầng kinh tế và thương mại cũng biến mất theo, khiến người nông dân không có thị trường để bán gạo của họ. Dưới sự cai trị của Diệm, Việt Nam chuyển từ một khu vực xuất khẩu gạo thành khu vực nhập khẩu gạo.

Để châm ngòi nổ, CIA sắp xếp vận chuyển 1,1 triệu người từ miền bắc vào miền nam - con số mà ngay cả John Foster Dulles, bộ trưởng ngoại giao Mỹ cũng thừa nhận - thông qua công ty hàng không Civil Air Transport ở Đài Loan, công ty nằm dưới sự điều khiển bí mật của CIA. Như Prouty so sánh, nó cũng giống như chuyển 1,1 triệu người New York đến Alabama chỉ qua một đêm, với tất cả những biến động về xã hội và kinh tế mà một động thái như vậy gây ra.

CIA đã sử dụng những hoạt động khủng bố để khiến các cư dân miền bắc rời bỏ quê hương tổ tiên của họ vào vùng đất xa lạ phía nam. Họ cũng đưa ra dụ dỗ về tài chính để cho những người này chuyển đi. Tất cả hoàn toàn không phải vì mục đích nhân đạo.

Đối với những con người tốt bụng tại quê nhà Hoa Kỳ, những người đang xây hầm tránh bom và dự trữ thực phẩm để chống lại mối đe dọa Xô-viết, giới truyền thông bị điều khiển bởi chính phủ tường thuật rằng những người dân miền bắc Việt Nam yêu chuộng hòa bình đang chạy trốn chính phủ cộng sản Việt Minh. Đây cũng là một sự dối trá. Hồ Chí Minh nhận được sự kính trọng và ủng hộ của người dân do ông đã chiến đấu trước tiên với người Nhật, rồi người Pháp, và bây giờ là người Mỹ để gây dựng một quốc gia Việt Nam độc lập.

Khi làn sóng người di cư miền bắc đặt chân đến miền nam, họ không hề nhận được thực phẩm, chỗ ở hay hỗ trợ tài chính nào. Nói tóm lại, CIA đã lừa dối họ - đáng ngạc nhiên phải không. Do nhu cầu cơ bản của cuộc sống và trong tuyệt vọng, những người miền bắc hình thành những băng cướp để kiếm thực phẩm. Họ không bị thúc đẩy bởi ý thức hệ, giáo điều hay niềm tin nào cả. Đấy hoàn toàn đơn giản là vấn đề sống còn.

Thế là miền nam bây giờ phải đối mặt với ba vấn đề lớn: bất ổn xã hội do cuộc di cư khổng lồ, rối loạn dân sự do sự rời đi của người Pháp và sụp đổ kinh tế do sự rời đi của người Trung Quốc. Các toán cướp được giới truyền thông Mỹ tường thuật thành du kích và quân nổi dậy, và sau này được hóa phép thành Việt Cộng.

Sau đó CIA tổ chức quân đội và chính quyền hành chính chủ yếu từ những người di cư. Thế là mặc nhiên những người này xâm chiếm miền nam và trở thành tầng lớp cai trị. Điều này tạo ra một sự đối kháng xã hội nữa. Những người miền nam một thời thịnh vượng bị biến thành nghèo đói. Đất đai, của cải của họ bị người miền bắc lấy đi.

Vậy là để thổi bùng lên ngọn lửa đối kháng cần thiết cho chiến tranh, CIA tổ chức dân chúng thành hai nhóm "chúng ta" và "chúng nó", tạo ra một mớ đối địch hỗn độn và rối rắm trên mảnh đất này. Đây là chiến lược tinh vi mà người Pháp đã truyền cho CIA từ kinh nghiệm của họ tại Algeria.

Như vậy trong khoảng thời gian bắt đầu từ ngày 2/9/1945, giới tài phiệt Mỹ đã cố ý biến Việt Nam thành trung tâm của một cuộc chiến tranh không thể thắng kéo dài 30 năm. Việc mô tả nó như một cuộc xung đột giữa Cộng sản và Tư bản là sự lừa dối kinh tởm. Những người Bắc Việt Nam chưa bao giờ gây ra bất cứ đe dọa nào đối với an ninh của Hoa Kỳ.

Dịch bởi Sott.net