Tay tớ ấm lắm!
Thứ nhất: Khi Obama lên làm tổng thống, người dân Mỹ hân hoan vì có tổng thống da màu đầu tiên, nhất là người da đen. Thế nhưng tại sao người dân Mỹ lại hân hoan, vì họ hy vọng Obama làm tổng thống thì sẽ cải thiện cuộc sống người da đen tại Mỹ. Đó là những người bị phân biệt chủng tộc, bị đối xử không công bằng tại Mỹ và là những người hay bị cảnh sát Mỹ đánh đập, thậm chí bắn chết mà không có lý do nhiều nhất. Tuy nhiên sau khi ông Obama làm Tổng thống thì sao, số lượng người da đen bị cảnh Mỹ bạo hành và bắn chết vẫn cứ tiếp tục tăng lên. Thậm chí những vụ tòa án Mỹ xử ép người da đen đã làm dấy lên phong trào nổi dậy của người da đen tại Mỹ như Phong trào đấu tranh vì sự bình đẳng cho người da màu ở Ferguson, Missuori.
Ở đây không phải là ngẫu nhiên mà người da đen ở Mỹ lại đấu tranh mạnh mẽ đến vậy mà cụ thể là do cuộc sống của họ gần như không được cải thiện giống như những gì họ đã và đang mong đợi ở Obama. Chính vì vậy phong trào đấu tranh của người da đen tại Mỹ mới lên cao như vậy.
Nếu ông Obama là tổng thống thực sự gần dân thì trước tiên ông ta phải chăm lo cho chính cuộc sống người dân Mỹ, đặc biệt là những người cùng sắc tộc với ông ta vì họ là những người bị chèn ép nhất ở nước Mỹ. Có một câu ngạn ngữ rất hay, đó là "Nếu cha mẹ anh mà anh còn không thương được thì anh chẳng thương được ai". Cũng như thế, nếu người dân của mình còn không chăm lo, những người cùng màu da với mình còn không chăm lo để ý thì liệu ông Obama có thể chăm lo đến cuộc sống của những người dân các nước khác hay không ? Chắc chắn là không ! Vậy nên hình ảnh của một tổng thống gần gũi nhân dân chỉ là sản phẩm ảo của bộ máy truyền thông Mỹ mà thôi. Và một đứa trẻ sẽ nghĩ gì khi có một thần tượng như Obama?
Truyền thông Việt Nam bị mê hoặc bởi Obama
Thứ hai, ông Obama là một tổng thống lá mặt lá trái, ông ta có thể lật mặt như lật bàn tay, quay ngoắt 180 độ trong quan hệ quốc tế. Khi mới nhậm chức, ông ta có hứa sẽ rút quân khỏi Iraq và Afghanistan, sửa chữa sai lầm của người tiền nhiệm là tổng thống George Bush. Tuy nhiên, trong 8 năm làm Tổng thống và được thưởng giải Nobel vì Hòa Bình thì ông Obama đã gây nên 4 cuộc chiến tranh tại 4 nước là Iraq, Lybia, Syria và Ucraina, tức là gấp đôi số cuộc chiến tranh mà tổng thống Bush đã gây ra.
Nếu như dưới thời Bush, Al - Qeada chỉ là một tổ chức khủng bố tương đối mạnh là kẻ thù số 1 của nước Mỹ thì dưới thời ông Obama, thế giới có thêm một nhà nước khủng bố là IS. Còn Al - Qaeda thì vẫn tồn tại. Như vậy có thể thấy ông ta quả thật còn đạt thành tích vượt xa người tiền nhiệm của chính mình.
Còn nhớ năm 2008, tổng thống Obama bắt tay và ôm hôn thắm thiết ông Gadaphi. Nhưng đến năm 2011 thì Gadaphi chết thảm dưới tay của liên quân Mỹ và Nato.
200 tỷ USD ngoại hối của Lybia nhờ vào bán dầu mỏ và 180 tấn vàng mà Ngân hàng Trung ương Lybia gửi vào FED cho đến nay vẫn chưa được trao lại cho nhân dân nước này như ông Obama hứa. Ông Obama nói sẽ đem lại hòa bình và dân chủ cho Lybia nhờ "Mùa Xuân Ả Rập" nhưng đến nay, đất nước Lybia vẫn ở trong loạn lạc, bắn giết lẫn nhau. Ông Obama đem quân đánh IS thì kết quả là càng đánh IS càng mạnh. Ban đầu, IS chỉ chiếm vài ba tỉnh hoang vu ở Syria và Bắc Iraq thì đến tháng 9 năm 2015, IS đã chiếm đến gần 2/3 quốc gia Syria và 1/3 lãnh thổ Iraq, Uy hiếp Bagdad và Damas. Kết quả 1 năm không kích của liên quân do Mỹ đứng đầu là như vậy. Thật là ngoài sức tưởng tượng so với những gì mà liên quân Nga - Iran - Syria đã làm được. Vậy con trẻ sẽ nghĩ gì và làm gì khi biết dược một vị tổng thống ngày hôm trước còn bắt tay với người ta rất thân thiết, hôm sau đã đem quân đội vào giày xéo đất nước của người ta? Chúng sẽ hình thành lối tư duy tự tư, tự lợi, ích kỷ, hẹp hòi và thói quen sống chụp giật, miễn sao đạt được mục đích. Khi đó, chúng sẽ không cần giữ chữ tín, không cần giữ thể diện vì vị tổng thống thần tượng của chúng là như vậy.
Thứ ba, Trong bài diễn văn trước nạn nhân bom nguyên tử ở Hiroshima trong chuyến thăm Nhật mới đây, Obama khẳng định:
'Trong những quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân như nước tôi, chúng ta phải có can đảm để thoát khỏi những lý lẽ sợ hãi và theo đuổi một thế giới không có vũ khí hạt nhân.' Nói là thế nhưng Mỹ vẫn tiếp tục ân thầm hiện đại hóa kho vũ khí hạt nhân của mình với ngân sách một nghìn tỉ USD.
Vậy là những người viết diễn văn viết thế nào thì Obama chỉ đọc và diễn thế đấy còn ý nghĩa gì thì cũng không cần biết hay Obama chỉ đùa nhỉ?
Vẫn biết rằng bản thân ông Obama, người mà giới truyền thông trong và ngoài nước Mỹ tung hô là con người quyền lực nhất nước Mỹ nhưng thực ra, ông không được tự do hành động mà phải làm theo sự chỉ đạo của các nhóm tài phiệt công nghiệp và dầu mỏ ở phố Wall nhưng ông Obama không vì thế mà thoái thác được trách nhiệm của mình. Và một khi thiên hạ biết rằng biết rằng mọi đường đi, nước bước của ông đều được lên kịch bản từ trước và giám sát thi hành, mọi lời văn ông đọc trong các cuộc gặp, gỡ, họp báo đều được các chuyên gia chắp bút soạn thảo từ trước đó hàng năm trời; đến một bữa ăn tối cũng phải lên "kịch bản" để diễn thì người ta sẽ bất giác đặt câu hỏi "Xét đến cùng, tổng thống Mỹ hành động vì ai, vì cái gì ?".
Nhận xét: Xem thêm: