turkey
Dù thích hay không, dân chủ thực sự là như thế này đây.
Vậy đó, các bạn đã nhận thấy điều gì đang diễn ra chưa? Các bạn đã nhận ra cái "bờ vực thẳm" mà giờ chúng ta đang đứng trên chưa? Tháng bảy năm 2016 là một tháng của sự hỗn loạn cực điểm trên khắp thế giới, với những cuộc tấn công khủng bố tàn bạo và đẫm máu xảy ra gần như khắp mọi nơi. Hầu hết trong số đó chắc chắn được tổ chức và tính toán trước, và một số trong đó là sự điên cuồng "bột phát" bắt nguồn từ các vụ kia. Tuy nhiên, sự kiện chủ chốt chắc chắn là cuộc đảo chính tại Thổ Nhĩ Kỳ, sự kiện mà trên thực tế có thể coi là hành động chiến tranh tiến hành bởi thành viên lớn nhất của NATO chống lại thành viên lớn thứ hai.

Những gì xảy ra tại Thổ Nhĩ Kỳ ngày 15/7 rõ ràng là một cuộc đảo chính được tài trợ và hỗ trợ bởi Hoa Kỳ, có nhiều khả năng đã bị phá hỏng vào giờ cuối bởi Nga thông qua tin tức tình báo và lời khuyên kịp thời cho Erdogan và các công sự. Liệu chúng ta có nghĩ rằng quốc gia siêu cường siêu việt của thế giới sẽ chấp nhận một sự láo xược như vậy? Ít có khả năng lắm. Nếu có một điều mà kẻ hiếu chiến số một thế giới đã học thuộc nằm lòng trong 70 năm qua thì đó là họ là kẻ thống trị thế giới, và bất kỳ quốc gia nào dám táo tợn đứng cản đường họ sẽ bị trừng phạt một cách nặng nề.

Trong khi Erdogan và các cộng sự đang thực hiện quá trình thanh lọc những phần tử đạo quân thứ năm của NATO ở Thổ Nhĩ Kỳ (3 trong số 5 trung đoàn lính Thổ Nhĩ Kỳ tham gia đảo chính là thuộc Quân đoàn Phản ứng nhanh của NATO), "nguồn tin quốc phòng" Anh giấu tên đưa ra khả năng có một cuộc đảo chính nữa: "Nếu có một cuộc đảo chính nữa thì nội chiến sẽ xảy ra. Nếu điều đó xảy ra thì sẽ có một cuộc khủng hoảng quốc tế lớn," nguồn tin nói với tờ báo Anh Daily Star vào chủ nhật.

"Nội chiến" và "khủng hoảng quốc tế lớn" chính là những kiểu kịch bản mà các chính trị gia thái nhân cách ở Hoa Kỳ và Anh đón chào và có rất nhiều kinh nghiệm trong việc tạo ra. Nếu Erdogan có chút trí khôn nào, nếu ông ta học được chút gì về bản chất thực sự của các cường quốc phương Tây trong 9 tháng vừa qua (và trong thập kỷ ông ta giữ chức thủ tướng trước khi trở thành tổng thống vào năm 2014), ông ta sẽ không có chút nghi ngờ gì về điều mà ông ta cần làm tiếp theo, và cái gì sẽ chờ đợi Thổ Nhĩ Kỳ nếu ông ta không làm vậy.

Ông ta có thể đơn giản chỉ cần nhìn sang hàng xóm của Thổ Nhĩ Kỳ, Syria, và những gì xảy ra ở đó trong 5 năm qua. Các đạo quân thánh chiến đánh thuê hoành hành trên khắp đất nước, 300.000 người chết, nhiều vùng lớn của đất nước bị phá hủy, hàng triệu người phải rời bỏ quê hương, rồi một cuộc "khủng hoảng di cư", tất cả những thứ đó là sản phẩm cố ý của bộ máy sản xuất "nội chiến" của các chính phủ phương Tây.

Nhìn vào khía cạnh tích cực, có những dấu hiệu cho thấy Erdogan cuối cùng đã tỉnh ngộ ra trước những thực tế địa chính trị khắc nghiệt. Suy cho cùng, chính quyết định quay sang với Nga và thay đổi lập trường hiếu chiến đối với Syria của ông ta đã kích hoạt nước cờ vừa qua của hệ thống Anh - Mỹ nhằm lật đổ ông ta. Đây là một hành động tuyệt vọng của các cường quốc phương Tây, nhưng nó gần như đã thành công. Trong khi tôi viết những dòng này, một "kế hoạch B" chắc chắn là đang được hình thành tại Washington và Whitehall. Đảo chính chỉ là biện pháp trực tiếp và công khai để lật đổ chế độ. Khi nó thất bại, những biện pháp ngấm ngầm đã được trau dồi nhiều lần thường được đem ra sử dụng.

Vậy điều gì sẽ có thể xảy đến nếu Erdogan không đối mặt với mối đe dọa sống còn đối với một nước Thổ Nhĩ Kỳ độc lập từ những kẻ hiếu chiến phương Tây? Hàng loạt vụ đánh bom và tấn công khủng bố tại các thành phố lớn của Thổ Nhĩ Kỳ, các nhóm người Kurd đột nhiên trở nên mạnh mẽ và hiếu chiến hơn trong chiến dịch dành lấy một vùng đất cho riêng họ trong lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ, "IS" đột nhiên quyết định cuộc chiến tranh của chúng cần được chuyển hướng mạnh mẽ sang lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ, tấn công trên phương diện kinh tế dưới hình thức khủng bố tài chính, và sự chỉ trích đồng thanh trên trường quốc tế mô tả Erdogan như một "tên đao phủ sát hại người dân của chính hắn".

Đấy không phải là một bức tranh đẹp đẽ gì. Nhưng có thể tránh được nó nếu Erdogan chọn cách liên minh với Nga, Iran, Syria và Iraq. Cùng nhau, họ có thể gửi một tín hiệu rõ ràng đến các thế lực phương Tây và tay sai của chúng ở vùng Trung Đông rằng sự hỗn loạn và chết chóc từng được nhen nhóm ở Syria sẽ không được phép lan rộng hơn nữa.

Cuộc đảo chính làm hiện rõ điều mà Erdogan có vẻ đã nhận ra một thời gian ngắn trước đó: rằng nhắm mắt làm ngơ trước khủng bố ở Syria (gây ra bởi tất cả các bên, chứ không phải chỉ những vụ mà từ trước đến nay ông ta vẫn đổ cho người Kurd ở Syria) sẽ làm mở toang biên giới Thổ Nhĩ Kỳ cho chính những loại khủng bố ấy thâm nhập vào.

Với hàng chục ngàn người đã bị sa thải hoặc bắt giữ trong khắp các tổ chức tại Thổ Nhĩ Kỳ, tốc độ và mức độ cuộc "thanh trừng" của Erdogan cho thấy các danh sách đã được lập ra từ trước cuộc đảo chính. Trong khi đám bình luận viên ngu dốt và đạo đức giả ở phương Tây chỉ trích cuộc thanh lọc hệ thống chính trị, quân đội và công chính này của Thổ Nhĩ Kỳ, họ không hiểu được rằng những biện pháp như vậy là cần thiết để giữ Thổ Nhĩ Kỳ khỏi bị biến thành một Syria thứ hai. Dù truyền thông phương Tây có mô tả biện pháp thanh lọc nội bộ của Erdogan là "khủng khiếp" và "thiếu dân chủ" đến thế nào đi nữa, hãy nhớ rằng không làm vậy có nhiều khả năng sẽ dẫn đến hàng chục hoặc hàng trăm ngàn đàn ông, phụ nữ và trẻ em Thổ Nhĩ Kỳ chết tan xác trong một cuộc "nội chiến" như đã xảy ra tại Syria.

Trong lúc người dân Thổ Nhĩ Kỳ đang bị hạ gục trên đường phố Istanbul và Ankara bởi lực lượng đảo chính được CIA hỗ trợ, nhiều cuộc tấn công cũng được thực hiện nhắm vào các đồn cảnh sát tại thủ đô của Armenia và Kazakhstan. Lưu ý rằng các cuộc tấn công có vũ trang vào đồn cảnh sát bởi những kẻ "biểu tình chuyển thành nổi loạn" là thứ đã châm ngòi cho cuộc "nội chiến" (chiến dịch gây bất ổn được chỉ đạo bởi Hoa Kỳ) ở Libya và Syria. Đối mặt với các dự án hội nhập trên khắp lục địa Á Âu có nhiều khả năng sẽ cho ra rìa hệ thống bảo kê kiểu mafia của Hoa Kỳ, Đế Quốc đang ở trong cơn giãy chết cuối cùng của nó, mà biểu hiện, dĩ nhiên, là sự hỗn loạn được tạo ra một cách cố ý ở khắp nơi (bao gồm cả các cuộc tấn công khủng bố tại châu Âu và cảnh sát bắn chết người ở Hoa Kỳ).

Do vậy, đối với Thổ Nhĩ Kỳ và Erdogan, họ không thể tiếp tục bắt cá hai tay nữa. Họ không thể xếp hàng xin gia nhập cả Liên minh Châu Âu và Tổ chức Hợp tác Thượng Hải. Erdogan không thể tiếp tục ngồi thảnh thơi cho phép cơ quan tình báo Thổ Nhĩ Kỳ chỉ đạo chính sách đối ngoại của đất nước, bao gồm cả việc chuyển giao tiền bạc và vũ khí cho đám khủng bố ở Syria và điều khiển dòng người tị nạn với mục đích gây bất ổn tại châu Âu, mà vẫn mong có mối quan hệ tốt với Nga. Nói tóm lại, Thổ Nhĩ Kỳ không thể đồng thời là tay sai của NATO và bạn bè với Nga.

Vậy, liệu Thổ Nhĩ Kỳ có rời NATO hay không? Đây không chỉ là một cử chỉ có tính chất tượng trưng mà là một quá trình đòi hỏi rất nhiều công sức và sự tinh tế, trong đó việc quan trọng nhất là cắt bỏ khối u trong các tổ chức chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ. Có thể để hợp với bầu không khí chính trị hiện thời trong nước, chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ mô tả quá trình thanh trừng những kẻ "phản quốc" (nhiều kẻ trong số đó chắc chắn xứng đáng với tên gọi ấy) là việc loại trừ mạng lưới "khủng bố Gulen", nhưng chắc chắn họ biết rằng những kẻ hỗ trợ cuộc đảo chính chịu ảnh hưởng không chỉ từ một đối thủ già nua, cô đơn ở mãi tận Hoa Kỳ của Erdogan.

Là một thành viên NATO lâu năm, ảnh hưởng của phương Tây trong hệ thống chính trị và quân đội Thổ Nhĩ Kỳ là không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, nó còn đi xa hơn thế. Sự tiếp xúc lâu dài với ảnh hưởng từ Hoa Kỳ có nghĩa là ngày nay, nhiều thành phần cốt lõi của xã hội Thổ Nhĩ Kỳ - ít nhất là tầng lớp trí thức - đã bị đồng hóa theo hình ảnh ông chủ của họ: những kẻ "tạo ra hiện thực" ở Washington và Wall Street. Erdogan giờ biết rằng ông ta có sự ủng hộ của đa số dân chúng, nhưng con đường chuyển đổi từ vị trí tay sai của NATO sang hợp nhất với các nước Á Âu sẽ đầy chông gai, và chắc chắn Đế Quốc sẽ sử dụng mọi trò bẩn thỉu mà họ có để hạ gục Erdogan và nhân dân Thổ Nhĩ Kỳ. Cách duy nhất Thổ Nhĩ Kỳ có thể vượt qua cơn bão tố đó là tìm đến bến cảng an toàn trong vòng tay của nước Nga và bạn bè của họ.

Dịch từ bản tiếng Anh: Writing on the wall for Erdogan: Align with Russia, Iran and Syria or Turkey's destruction awaits