Đúng ra, sau khi chiến tranh lạnh kết thúc thì với vị thế là Bá chủ thế giới, Hoa Kỳ có thể thống trị thế giới trong một môi trường hòa bình, Hoa Kỳ có thừa khả năng để dẹp bất kỳ sự xung đột nào với tư cách là một "cảnh sát thế giới", nhưng không, Mỹ có chính sách khác...
Nếu như chính sách đối ngoại của Mỹ là gây ra sự "hỗn loạn nhưng có điều khiển" tức là gây ra những mâu thuẫn, xung đột...trong khu vực nhưng nằm dưới sự điều khiển, trong tầm kiểm soát của Mỹ, thì Nga lại khác, Nga lại tìm cách giải quyết sự hỗn loạn (những mâu thuẫn và xung đột) đó bằng hòa giải, hòa bình...
Do vậy, nếu nói chính sách đối ngoại của Nga đối đầu với Mỹ là không chính xác mà tư tưởng, mục tiêu là đối phó, xử lý hậu quả của Mỹ thì đúng hơn. Suy cho cùng, không có hỗn loạn, xung đột thì không có hòa giải và biện pháp hòa bình.
Khi thế giới đơn cực, khi Mỹ là cường quốc số 1 thì chính sách của Nga không có hiệu lực mặc dù có tính nhân văn bao nhiêu, nó đúng như Putin đã từng cay đắng "không ai nghe Nga nói".
Nhận xét: Đây là thỏa thuận ba bên cùng có lợi cho Nga, Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Syria phục hồi được toàn bộ lãnh thổ sau hơn 8 năm chiến tranh, Thổ Nhĩ Kỳ đạt được an ninh ở biên giới phía nam mà họ mong muốn, và Nga khẳng định vị trí "người phân xử" trên cả vùng Trung Đông.