Trong trường hợp bạn chưa nhận ra, một cuộc chiến tranh đã và đang diễn ra quanh bạn trong 12 tháng qua. Không phải một cuộc chiến tranh "nóng", mà là một cuộc chiến tuyên truyền khổng lồ thường đi trước các động thái quân sự.
Cuộc tấn công tuyên truyền toàn diện của Hoa Kỳ chống lại Nga bắt đầu từ hồi năm 2006 với cái chết do ngộ độc polonium của nhà hoạt động chống Putin, Alexander Litvinenko. Bất chấp thực tế rằng trước Litvinenko, vụ giết người duy nhất bằng cách đầu độc với polonium là vụ sát hại Yasser Arafat, giới truyền thông phương Tây ngay lập tức buộc tội Putin cho cái chết của Litvinenko và vẫn làm vậy từ đó tới giờ.
Đầu năm nay, một cuộc điều tra của chính phủ Anh về cái chết của Litvinenko bắt đầu và những lời cáo buộc tương tự, dựa trên kiểu lập luận "mọi người đều biết Putin là một tên du côn" mà không có chút bằng chứng nào, lại được đưa ra. Một mẩu thông tin nhỏ được tiết lộ bởi cuộc điều tra hoàn toàn đánh tan mọi cáo buộc rằng Putin có bất cứ liên quan gì đến cái chết của Litvinenko. Tuy nhiên, mẩu thông tin đó đã bị cố tình lờ đi bởi giới truyền thông phương Tây.
Theo câu chuyện của chính phủ Anh, nhà hoạt động chống Putin này đã bị thủ tiêu bởi hai nhân viên FSB, những kẻ đã đầu độc ông ta với chất độc phóng xạ bằng cách cho ông ta uống phần nước chè còn lại trong một ấm trà (khoảng nửa cốc) mà họ gọi trong một khách sạn ở London.
Vấn đề với tuyên bố này là ở chỗ Litvinenko tự mình sắp xếp cuộc gặp gỡ với hai người đàn ông ấy một cách tự phát chỉ vài giờ trước đó. Vì vậy, để tin rằng hai nhân viên này đã giết hại đồng chí cũ của họ, chúng ta phải giả định rằng bằng cách nào đó họ nghi ngờ rằng Litvinenko sắp yêu cầu gặp mặt và mang sẵn một gói polonium cho dịp ấy. Thêm vào đó, một trong hai nhân viên giới thiệu đứa con trai 8 tuổi của mình cho Litvinenko, thậm chí còn bảo nó bắt tay, sau khi Litvinenko đã uống một ít nước chè được cho là có chất phóng xạ ấy. Vợ của Litvinenko, Marina, khai với nhân viên điều tra rằng vào thời điểm cái chết của ông ta, Litvinenko làm việc cho MI6.
Bài phát biểu khá nổi tiếng của Putin tại
Hội nghị An ninh Munich năm 2007 được cho là thời điểm mà Nga công khai và đơn phương "chia tay" với phương Tây.
Nhưng bài phát biểu của Putin được đưa ra sau nhiều năm trời chính quyền Hoa Kỳ và Anh cố gắng gây bất ổn cho chính quyền Nga, cả công khai lẫn bí mật, nhằm buộc họ chấp nhận sự cai trị tối cao của đế quốc Anh - Mỹ. Thay vì cúi đầu trước áp lực này, Putin đã chọn cách
tiêm một liều sự thật và thực tiễn cho những kẻ hiếu chiến:
Lịch sử nhân loại chắc chắn đã trải qua những giai đoạn đơn cực, và chứng kiến những khát vọng hướng tới uy quyền tối cao trên thế giới. Còn gì chưa xảy ra trong lịch sử thế giới cơ chứ? Và một thế giới đơn cực là thế nào? Cho dù ai đó có tô vẽ từ ấy thế nào chăng nữa, cuối cùng nó vẫn trỏ đến một tình huống, trong đó chỉ có một trung tâm của quyền lực, một trung tâm của sức mạnh, một trung tâm đưa ra quyết định.
Đó là thế giới trong đó có một chủ nhân, một chủ quyền. Và suy cho cùng, điều này là nguy hiểm, không chỉ đối với những người nằm trong hệ thống này, mà còn đối với chính chủ quyền duy nhất ấy bởi vì nó tự phá hủy bản thân nó từ bên trong.
Và điều này chắc chắn không có điểm gì liên quan đến dân chủ. Bởi vì, như các bạn đã biết, dân chủ là quyền lực của số đông thay vì lợi ích và ý kiến của số ít.
Nhân tiện, nước Nga chúng tôi liên tục được dạy dỗ về dân chủ. Nhưng vì một lý do nào đó, những kẻ dạy dỗ chúng tôi tự họ không muốn học. Ngày nay chúng ta đang chứng kiến việc sử dụng quá mức, gần như không có giới hạn, của sức mạnh - sức mạnh quân sự - trong quan hệ quốc tế, và sức mạnh ấy đang ném thế giới vào vực thẳm của những cuộc xung đột không dứt. Chúng ta đang chứng kiến một thái độ khinh thị ngày càng lớn đối với những nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế. Một số quốc gia, đầu tiên và trên hết là Hoa Kỳ, đã vượt quá biên giới quốc gia của mình trong mọi lĩnh vực. Điều này có thể thấy rõ trong các chính sách kinh tế, chính trị, văn hóa và giáo dục mà họ áp đặt lên các nước khác. Vâng, ai thích điều đó? Ai chấp nhận được điều đó?
Nhận xét: Chiến dịch chống IS của phương Tây đã diễn ra gần một năm mà IS chỉ có mạnh lên trong suốt thời gian đó. Ngược lại, khi Nga bắt đầu thực sự chiến đấu chống lại IS thì ngay trong ngày đầu tiên đã bị cản trở. Tại sao vậy? Lý giải duy nhất là phương Tây đã tài trợ, ủng hộ, nếu không muốn nói là tạo ra IS để dùng làm đạo quân tay sai của họ tại vùng Trung Đông. Và hiện họ đang cuống cuồng vì đạo quân đó đang bị đánh cho tơi tả.