Hơn 60 năm kể từ khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ 2 đã trôi qua, nhưng những bất đồng quan điểm giữa Nga và Nhật về tranh chấp lãnh thổ chưa có hồi kết. Các cuộc đàm phán để đạt được giải pháp dung hòa cho vấn đề tranh chấp lãnh thổ mà Nga gọi là Nam Kuril, Nhật gọi là vùng lãnh thổ phía Bắc để góp phần xây dựng sự ổn định ở Châu Á - Thái Bình Dương gặp rất nhiều trở ngại. Con đường dẫn đến Hiệp ước hòa bình giữa Nga và Nhật dường như mới bắt đầu.
Trở lại với lịch sử, với hai hiệp ước Yalta (02/1945), Potsdam (7/1945) và điều 107 trong Hiến chương Liên Hợp Quốc đã công nhận chủ quyền của Liên Xô với quần đảo Kuril. Trong hiệp ước hòa bình San Francisco năm 1951, Nhật từ bỏ chủ quyền của mình đối với Nam Sakhalin và quần đảo Kuril - Liên Xô không ký hiệp ước này. Mặc dù là một trong các thành viên đã ký hiệp ước Yalta, Potsdam nhưng sau năm 1951 Mỹ đã ủng hộ Chính phủ Nhật Bản bác bỏ quyền sở hữu của Liên Xô đối với bốn hòn đảo phần phía nam của dãy Kuril. Chính quyền Đảng Cộng hòa và bản thân Nguyên Ngoại trưởng Mỹ J.F. Dulles ra sức ủng hộ yêu sách của Nhật Bản. Trong cuộc đàm phán hòa bình năm 1956 giữa Nhật và Liên Xô, ở các vòng cuối cùng của cuộc đàm phán, phía Nhật thừa nhận những yếu thế về chủ quyền của mình tại Etorofu và Kunashiri và đồng ý theo đề nghị của phía Liên Xô là Liên Xô trả lại Shitokan và Habomai để đạt được Hiệp ước Hòa bình.
Tuy nhiên, người Mỹ đã can thiệp vào và ngăn chặn thỏa thuận. J.F. Dulles tuyên bố rằng, nếu Nhật nhân nhượng thỏa hiệp với Liên Xô về các đảo Kuril thì Mỹ sẽ coi mình là bên có quyền chiếm đóng quần đảo Riukiu (Okinawa) của Nhật lâu dài, không hạn chế, mà sự hiện diện quân sự có thời hạn của Mỹ trên hòn đảo đó đã được ghi nhận trong Hiệp ước hòa bình San Francisco. Tokyo mong muốn cải thiện quan hệ với Moskva nhưng lại sợ trả giá bằng việc gây tổn hại quan hệ với Washington và có nguy cơ mất đi cơ hội lấy lại Okinawa, cuối cùng Tokyo đã chọn ngả về phía Washington.
Đầu những năm 1960, Liên Xô vẫn hy vọng rằng, Nhật Bản sẽ dần từ bỏ định hướng liên minh quân sự, chính trị với Mỹ. Các nhà lãnh đạo Xô Viết cho rằng, nhờ những quan điểm chống Mỹ và dân tộc chủ nghĩa của một bộ phận tinh hoa chính trị Nhật Bản, Tokyo sẽ quay sang lập trường trung lập sau khi hiệp ước an ninh Nhật - Mỹ ký kết năm 1951 có thời hạn 10 năm hết hiệu lực. Tuy nhiên, 19/01/1960, Chính phủ Nhật đã ký với Mỹ hiệp định an ninh mới và kéo dài liên minh Nhật - Mỹ thêm hai thập niên nữa. Trong tình hình đó, theo quan điểm của các nhà lãnh đạo Xô Viết, sự nhượng bộ mà Liên Xô đã hứa với Nhật năm 1956 về việc trao trả cho Nhật hai quần đảo phía Nam Kuril sau khi ký kết hiệp ước hòa bình Xô - Nhật trở nên vô nghĩa. Chính phủ Liên Xô đã gửi thông báo cho Chính phủ Nhật rằng, họ từ bỏ lời hứa chuyển giao cho Nhật các quần đảo Habomai và Shitokan. Kể từ đó, tình trạng giữa hai bên đã không thay đổi đáng kể, Hiệp ước hòa bình giữa Nhật và Liên Xô (Nga) vẫn chưa được ký kết.
Nhận xét: Có vẻ như Erdogan vẫn nuôi tham vọng phục hồi đế chế Ottoman thông qua việc can thiệp vào Syria. Kẻ nào với cao quá thì sẽ ngã đau!