OF THE
TIMES
Hiện trường vẫn nóng. Chúng tôi nhận được nhiều tường thuật về nhiều tay súng. Xin hãy tránh xa khu vực này. Cảnh sát đang tiến hành lùng xét trên diện tích rất lớn. Báo chí sẽ được tiếp cận khi hiện trường được an toàn.
"Cuộc cách mạng tình dục trong những năm 1960 vĩnh viễn thay đổi xã hội chúng ta. Tự do tình dục, giải phóng phụ nữ và sự chấp nhận đồng tính luyến ái được phổ biến rộng rãi. Trong quá trình thay đổi về văn hóa này, một nhóm hoàn toàn khác hẳn cũng đấu tranh cho sự chấp nhận rộng rãi sở thích tình dục độc hại của họ: những kẻ ấu dâm."Đoạn video sau (nói bằng tiếng Hà Lan, phụ đề tiếng Anh, xem bản dịch phụ đề qua tiếng Việt ở dưới video) là một ví dụ tốt về những loại người đấu tranh cho sự chấp nhận ấu dâm trong xã hội. Trong video này chúng ta thấy nhân vật rất kinh tởm mang tên Edward Brongersma, một chính trị gia Hà Lan và đồng thời là tiến sĩ luật, tuyên bố với người phỏng vấn rằng trẻ em thèm muốn sự 'quan tâm' về tình dục từ người lớn, và rằng trách nhiệm của chúng ta, những người trưởng thành, là cho chúng cái 'tình yêu thương' ấy. Trong video, chúng ta còn được nghe linh mục Alje Klamer nói, "những người ấu dâm đã mở mắt cho tôi."
Nhận xét: Đây là một diễn biến đáng chú ý, và nếu như chính xác thì nó nêu bật vai trò "cân bằng đối trọng" của Nga tại vùng Trung Đông.
Khi liên quan đến Israel, các chính sách của Nga mang tính thực dụng hơn là ý thức hệ. Họ phải thực dụng mới có thể có hy vọng đạt mục đích ổn định vùng Trung Đông và thay thế Mỹ làm "trọng tài" tại đây. Nga chắc chắn biết rõ khả năng quân sự của Israel, và do khả năng đó, các "lợi ích" của Israel phải được tôn trọng, một lần nữa, từ quan điểm thực dụng hơn là ý thức hệ nhằm ủng hộ Israel và tất cả những gì nó đại diện.
Đồng thời, Nga cũng cố gắng cho Israel biết rằng các quốc gia khác trong khu vực, bao gồm cả Nga, cũng có các lợi ích của họ. Vì vậy, mục tiêu của Nga có lẽ là cố gắng tìm cách đáp ứng tất cả các lợi ích đó. Và để làm vậy, sự thỏa hiệp về mọi mặt là cần thiết.
Đây rõ ràng là điều khó thực hiện, bởi vì Israel tin tưởng (một cách đúng đắn) rằng họ có đủ lợi thế để có khả năng ra lệnh cho các quốc gia khác trong vùng. Chúng ta có thể thấy điều này qua sự "nhân nhượng" của Nga trong việc cho phép Israel ném bom một số khu vực ở Syria (cùng các lợi ích của Iran tại các khu vực đó).
Vậy là "thỏa hiệp" mà Nga yêu cầu ở Israel là hạn chế, chứ không phải chấm dứt, việc ném bom Syria. Và ở phía bên kia, Syria và Iran được yêu cầu cho phép một số vụ không kích đó diễn ra. Trong khi đó, Nga âm thầm "bài binh bố trận" trong vùng, về mặt chính trị cũng như quân sự, nhằm đạt mục tiêu lớn hơn là mang lại hòa bình và ổn định cho vùng đất chưa từng được biết đến hòa bình và ổn định trong suốt hơn 100 năm qua.
Như chúng tôi đã nói, đó là một công việc rất khó khăn, trong đó Nga liên tục phải "phân xử" các bên. Tuy nhiên, chúng tôi ngờ rằng cuối cùng, sự ngông cuồng và mê muội của Israel sẽ khiến họ phải trả một cái giá khá đắt theo một cách mà ít ai có thể lường trước được.