
© Feng Li/Getty Images
Tôi có hai con nhỏ, một đứa 8 tuổi và đứa kia 3 tuổi. Ngày bé thứ hai còn bé, tôi chỉ có thể đăng ký cho con đi nhà trẻ 2 buổi/tuần.
Chúng tôi sống ở nước ngoài, hoàn toàn không đủ điều kiện tài chính để thuê người giúp việc hoặc trông trẻ. Vì thế, tôi phải vừa làm việc tại nhà vừa trông con.
Việc chăm sóc một đứa trẻ 24/24 giờ mỗi ngày không quá khó khăn với tôi, nhưng vì công việc đòi hỏi, đôi khi lại bị thúc ép vì hạn chót đang đến gần, tôi không tránh khỏi những lúc bị căng thẳng. Trong một lần bức xúc lên đến đỉnh điểm, vì muốn được rảnh rang khỏi lũ trẻ, tôi quyết định mua chương trình truyền hình trẻ con cho bọn nó xem.
Vậy mà khi tôi quyết định bấm nút OK để mua, một bản khuyến cáo của Bộ Y tế Pháp hiện lên, nói rằng
việc xem tivi không thích hợp đối với trẻ em dưới 3 tuổi. Tôi giật mình tự hỏi mình, có phải suýt nữa tôi đã định đầu độc con gái bé bỏng của mình bằng một hành động tưởng như vô hại?Tôi bắt đầu quan sát xung quanh. Ở nhà trẻ của con tôi, nơi trông giữ các bé dưới 3 tuổi, không hề có tivi hay máy tính. Cả ngày ở với các cô, bọn trẻ nghe nhạc, chơi trò chơi thay vì ngồi dán mắt trước màn hình tivi. Ở trường mẫu giáo dành cho các bé từ 3-5 tuổi, tivi cũng có trong các phòng học mà họ có một phòng chiếu phim riêng, hiếm hoi lắm mới có một buổi chiếu phim cho cả lớp cùng xem.
Nhận xét: Xem thêm: